PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 279

được biết sông Thạch cũng không dài, nên tôi cho rằng thi thể trôi đến đây
từ đêm qua, thời gian tử vong cũng không quá dài.”

“Chúng tôi đi xuống xem được không?” Sư phụ nhìn quanh bốn phía, như
đang tìm dụng cụ để xuống nước.

“Xuống được, nước chỗ này nông lắm.” Bác sỹ Quế nói, “Nhưng đá rất
trơn, phải cẩn thận mới được. Ở đây thỉnh thoảng vẫn có trẻ con xuống chơi
đùa rồi trượt chân ngã vào nước sâu chết đuối.”

“Phỉ phui cái mồm.” Sư phụ cười nhìn bác sỹ Quế, bảo tôi cũng đi ủng, đeo
găng tay, xuống nước tìm kiếm.

Trên đá thực sự rất trơn, tôi vừa xuống nước đã ngã lộn cổ, may mà nước
cạn nên chỉ bị ướt quần áo. Thời tiết dạo này ấm áp hơn, tôi không quan
tâm đến cái quần ướt đẫm, tiếp tục di chuyển về phía thi thể.

Đi đến gần mới thấy quả thực thi thể bị đá chặn lại ở phía tây, bập bềnh trôi
nhưng không thể vượt qua rào cản đá xanh.

Tôi cẩn thận rướn người qua, nắm lấy tay phải của thi thể. Bàn tay ấy mảnh
mai nhưng cứng đờ, xem ra các khớp xương nhỏ đã hoàn toàn cứng lại.
Ngón tay của thi thể cong gập, móng tay không ngừng cào vào bàn tay đang
đeo găng của tôi, khiến trong lòng tôi trào lên từng cơn sợ hãi.

Đứng trên đá trơn trượt, tôi và bác sỹ Quế đều không thể dùng nhiều lực,
phải phí sức chín trâu hai hổ, mượn lực nổi của dòng nước mới có thể đưa
được thi thể đến sát bờ nước, sau đó cùng công an khu vực nâng cái xác lên
bờ.

Người chết là một cô gái trẻ, khoảng mười mấy, hai mươi tuổi. Làn da trắng
nõn, cằm nhọn, đôi mắt to trống rỗng nhìn lên bầu trời, trên người mặc áo
thun cùng quần bò mài màu xanh, bên ngoài mặc thêm một chiếc áo váy in
hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.