PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 277

“Thi thể đó không bị nước cuốn trôi ư?” Tôi không dám tin ở địa phương
lại có thể ra quyết định bừa bãi như thế.

“Dĩ nhiên là không trôi, nếu trôi chẳng lẽ không ai vớt. Anh tưởng mọi
người dốt nát lắm à?”

Tôi trầm mặc, nhưng trong lòng vẫn âm ỉ nỗi lo lắng. Tình trạng ở hiện
trường thứ nhất vô cùng quan trọng, nhưng chỉ vì chờ chúng tôi mà dẫn đến
thay đổi vị trí thi thể hoặc khiến thi thể càng thêm tổn hại, thì đúng là mất
nhiều hơn được.

Huyện Thạch Bồi rất gần thành phố chúng tôi. Xe xuất phát từ 7 giờ sáng,
tránh được dòng xe cộ giờ cao điểm, một tiếng sau đã tới hiện trường ở
huyện Thạch Bồi. Lúc này là 8 giờ sáng, cũng là lúc nhiều người ra đường
nhất, xa xa đã thấy một đám người hóng chuyện đông nghìn nghịt, đều
nhốn nháo nhón chân, râm ran bàn luận. Người phụ trách bảo vệ hiện
trường đang cố gắng ngăn cản người dân và phóng viên chen qua dải phân
cách.

Chúng tôi mang theo hòm dụng cụ và giấy tờ chứng nhận, vượt qua những
tiếng xôn xao “Pháp y đến rồi đấy!” để đi vào trong dải phân cách.

Huyện Thạch Bồi có hai trăm nghìn cư dân sinh sống, là một nơi non xanh
nước biếc. Sông Thạch chảy từ Tây sang Đông, chạy qua lòng thị trấn, trên
sông có hơn mười cây cầu đá, khiến cho thị trấn thêm phần cổ kính và
duyên dáng. Vào mùa này sông sâu khoảng hai mét, nước gần như trong
vắt, nhưng muốn nhìn rõ vật nằm trong nước thì không quá dễ dàng.

Thi thể được tìm thấy ngay gần cây cầu đá ở giữa thị trấn. Hai bên bờ sông
có rất nhiều cửa tiệm nhấp nhô vui mắt. Sáng sớm 6 giờ, có người chủ tiệm
nọ ra sông múc nước giặt giẻ lau nhà, đột nhiên thấy trong nước dường như
có vật gì đang lập lờ chìm nổi. Lúc ấy trời chưa sáng hẳn, người chủ tiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.