PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 275

Vụ án thứ mười ba – Hoa cúng tết Thanh Minh

Phần 1

Tôi được sinh ra vào tháng 1 ngày 10, từ nhỏ đã có nhiều đồng nghiệp của
ba tôi đùa rằng tôi có số làm cảnh sát

[1]

. Vì sinh vào mùa đông nên biệt

danh lúc nhỏ của tôi là Đông Tử, tựa như bản thân tôi và mùa đông có sự
gắn kết khăng khít. Nhưng do sợ lạnh bẩm sinh nên tôi lại ghét mùa đông
nhất trong các mùa. Hàng năm đông đi xuân đến, khi hoa xuân bắt đầu nở là
lúc tâm trạng tôi tốt nhất. Có người nói, ở những nơi không có hai mùa
xuân thu, vừa dứt cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông đã đón ngay cái
nóng như đổ lửa của mùa hè, người ta chỉ có thể cảm nhận chút gió xuân
thoảng qua mặt vào khoảng cuối tháng ba đầu tháng tư, ngay trước tết
Thanh Minh. Nếu lúc ấy được đi chơi hội Đạp Thanh

[2]

, nhìn ra xa thấy

hoa cải nở rộ khắp núi đồi mới dễ chịu làm sao!

Đáng tiếc, học bảy năm Đại học, kế hoạch đi du lịch của tôi vẫn chỉ là ao
ước. Sau khi đi làm được một năm, nhờ có biểu hiện xuất sắc của chúng tôi,
cuối cùng tôi cũng được trải qua một cái Tết an ổn. Nháy mắt đã đến cuối
tháng ba, ý định đi chơi hội lại hiện lên trong đầu tôi. Tôi đã sớm hẹn với
Linh Đang, đến kỳ nghĩ lễ Thanh Minh sẽ cùng đi ngắm hoa cải. Nhưng có
kế hoạch trước cũng không cản nổi những sự bất ngờ. Ngày nghỉ lễ Thanh
Minh vừa bắt đầu, tôi còn chưa kịp “tỉnh giấc xuân nồng” thì chuông điện
thoại đã kêu loạn như đòi mạng.

Kể cả ngủ như chết, chỉ cần nghe tiếng chuông điện thoại là tôi bật dậy như
điện giật, mấy năm nay vẫn thế, đã thành thói quen mất rồi. Ghét của nào
trời trao của ấy, cuộc điện thoại này là của sư phụ gọi tới, bảo rằng ở huyện
Thạch Bồi gần thành phố chúng tôi có xảy ra án mạng, chết một người. Vì
hiện trường nằm ở trong thị trấn, gây ảnh hưởng lớn đến cư dân ở đây, nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.