PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 276

lãnh đạo Cục công an Thạch Bồi gọi lên tỉnh để xin sự trợ giúp của pháp y
tỉnh.

Tuy hàng năm phải dành quá nửa thời gian để đi công tác, nhưng chỉ cần
các địa phương có lời mời là sư phụ đi ngay. Thầy nói, dù năng lực và thời
gian có hạn, chúng ta vẫn phải dùng hết sức mình, lấy tất cả khả năng ra để
phá án, vì đó là công việc của người làm pháp y, vì muốn tấn công tội
phạm, hơn thế là vì bảo vệ người dân. Khi mới nghe sư phụ nói vậy, trong
lòng tôi cảm thấy quá vĩ đại, đến khi làm pháp y lâu rồi mới dần phát hiện
ra, kỳ thật chúng tôi vẫn luôn lặng thầm thực hiện những điều lớn lao ấy.
Người ngoài nhìn vào thấy bác sỹ pháp y thật bình tĩnh, thậm chí đôi lúc
còn quá lạnh lùng, thật ra trong lòng chúng tôi đều ngập tràn nhiệt huyết và
chính trực. Cũng chính vì ý thức trách nhiệm không thể kháng cự, mặc kệ
buồn ngủ hay bận bịu, chúng tôi vẫn có thể nhận lệnh bất cứ lúc nào, lập
tức tới hiện trường.

Thời gian gấp gáp, tôi nhanh chóng mặc quần áo, đồ ăn sáng cũng chưa kịp
mua, ngồi ngay lên xe cảnh sát chạy tới huyện Thạch Bồi. Trên xe, tôi vội
vã hỏi sư phụ về tình huống vụ án, hi vọng trước khi tới hiện trường có thể
tìm hiểu một vài thông tin, chuẩn bị thật tốt tâm lý cũng như định sẵn bước
tiếp theo trong kế hoạch công tác.

“Phòng trực ban trực tiếp đưa lệnh xuống.” Sư phụ xòe tay, nói: “Chỉ có
một câu, ở sông Thạch phát hiện được một thi thể, bước đầu xác định là bị
sát hại, vì tìm thấy thi thể ở nơi đông đúc nhất thị trấn nên gây ra phản ứng
rất lớn, Trung đoàn trưởng yêu cầu phải mau chóng phá án.”

“Ít thông tin như vậy sao?” Tôi thất vọng lắc đầu.

“Vội cái gì,” sư phụ đẩy cửa kính ra, châm thuốc, “Tôi hỏi rồi. Để giữ an
toàn, họ đã tiến hành bảo vệ hiện trường, chờ chúng ta đến mới bắt đầu vớt
thi thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.