Đại não của tôi nhanh chóng đảo qua một vòng: “Có căn cứ chắc chắn!”
“Người đó chết được mấy ngày rồi?” Sư phụ nói.
“Cho tới hôm nay là ba ngày.”
Sư phụ cười nói, “Phải biết kiên trì với quan điểm của bản thân chứ. Không
biết lấy lớn bỏ nhỏ sao? Bác sỹ pháp y không phải là thần, không thể giải
quyết tất cả vấn đề”.
“Nhưng vấn đề này không giải quyết được thì việc phán đoán tính chất vụ
án cũng có trở ngại, trong lòng em cũng không thấy thoái mái.”
“Giải quyết được.” Sư phụ nhanh chóng đổi đề tài, “Rơi từ trên cao xuống
dẫn đến tổn thương xương sống, thay vì xem trong ống xương có máu hay
không, thì đầu tiên phải xem xương sống có bị gãy hay không.”
“Không gãy xương.”
“Thứ hai, xem tủy sống có bị tổn thương không.” Sư phụ nói.
“Ừm, xem tủy sống ư?” Tôi vừa nói vừa vẫy tay, bảo cậu thực tập cắt màng
xương cứng trong xương sống ra.
Màng xương cứng bị tách mở, bày ra một đoạn tủy sống trắng ởn, hoàn
chỉnh, sạch sẽ, không xuất huyết.
Tâm lý hỗn loạn của tôi cuối cùng cũng bình ổn trở lại.
“Tủy sống không có tổn thương gây chảy máu.” Tôi nói, “Ha ha, sư phụ ơi,
thế này là thế nào ạ? Vì sao tủy sống không tổn thương mà trong ống sống
lại có máu?”
“Bởi vì khi thi thể phân hủy, màng xương kéo giãn dây thần kinh và mạch
máu nhỏ trong ống sống, khiến chúng bị vỡ ra, dẫn đến hiện tượng xuất