PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 37

Phụ trách hỏi là một nữ cảnh sát mặc thường phục, qua vài câu hỏi mới
chiếm được sự tin tưởng từ đứa con trai. Đứa bé rất nhanh chóng nói ra tình
hình đêm hôm đó, “Tối hôm đó không phải ba ngủ cùng cháu đâu, cháu tự
đi ngủ từ sớm cơ. Nhưng mà lúc sáng tỉnh dậy đã thấy ba ngủ bên cạnh. Sau
đó phát hiện ra mẹ đã mất rồi. Sau khi mẹ mất, ba bảo cháu phải nói với cô
chú là ba ngủ cùng cháu. Cháu không biết tại sao, nhưng không phải ba hại
chết mẹ đâu, mẹ cháu bị bệnh mới mất đó.”

“Ba mẹ cháu có hay cãi nhau không?”

“Thỉnh thoảng cũng cãi vài câu thôi ạ.”

Vụ án dần được làm sáng tó, động cơ và thời gian gây án cũng đã có.

Người chồng ngồi ở ghế thẩm vấn, yếu ớt chống trả. “Công an các người
đang làm gì vậy? Không tìm được kẻ giết vợ tôi thì bắt tôi à?”

Anh Thánh Binh đi thẳng đến bên cạnh người chồng, thản nhiên nói: “Cởi
áo ra.”

Hắn sửng sốt, “Cởi… cởi quần áo? Các người muốn làm gì? Muốn tra tấn
sao? Thời đại gì rồi… các người còn dám…”

“Cởi!” Anh Thánh Binh hiếm khi quát lớn như thế.

Hắn lập tức im miệng, từ từ cởi áo. Trên ngực hắn có những vết cào đỏ tươi
rất rõ ràng.

Anh Thánh Binh nói: “Vết thương mới như thế, chỉ có thể hình thành trong
khoảng 48 giờ, đừng có nói là anh ngứa quá tự cào ra.”

Người chồng cúi đầu, có lẽ đang nghĩ cách đối phó.

“Nói đi, anh dùng thứ đồ chơi có lông mềm kia giết vợ như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.