PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 392

hung thủ chờ họ ngủ rồi mới gây án, hay Kim Bình đi ngủ sau đó dậy giết
người.”

Sau khi kết thúc công tác giải phẫu thi thể, tôi và anh Vĩnh đến nhà vệ sinh
bẩn thỉu của nhà xác rửa tay. Anh Vĩnh hỏi: “Tiếp theo chúng ta phải làm
gì?”

“Dù sao cũng chẳng thể quay về. Sư phụ đã bảo không phá được án thì
không được về.” Tôi chán nản nói, “Hơn nữa vụ án này có quá nhiều điểm
đáng ngờ, nếu không phát hiện được gì thêm thì thực sự tôi cũng chẳng về
được, có về cũng ngủ không ngon.”

“Đúng lúc quá.” Bác sỹ Kiều vừa thu dọn thi thể xong, đi từ phòng giữ xác
đến chỗ chúng tôi nói: “Bên tôi có mấy vụ giám định thương tật nhiều nghi
vấn và khó xử lý, đến chiều anh giúp chúng tôi xem thử nhé.”

Giám định thương tật rất dễ dẫn đến những vụ kêu oan, bởi vì bất kể bác sỹ
pháp y đưa ra kết luận giám định như thế nào, cuối cùng vẫn sẽ có một bên
cảm thấy mình bị thiệt, đôi khi còn cả hai bên cho rằng mình thua thiệt với
người ta. Vậy nên khi tiến hành giám định thương tật, các bác sỹ đều làm
việc vô cùng cẩn trọng, nếu như gặp phải những vụ khó giám định thì sẽ
tìm mọi cách để mời cơ quan pháp y cấp cao hơn tiến hành hội chẩn, thống
nhất ý kiến, đảm bảo kết luận giám định này là chuẩn xác, không sai sót thì
mới dám ghi vào biên bản giám định.

Nguyên một buổi chiều chỉ nghiên cứu giám định thương tật khiến tôi
choáng váng đầu óc. Buổi tối lúc trở lại nhà khách, tôi ngả đầu xuống là
ngủ ngay, nửa đêm còn gặp ác mộng, phải giật mình thức giấc đến mấy lần,
thậm chí còn cảm thấy dưới gầm giường có một cái xác trương phình.

Vì giấc ngủ chập chờn nên sáng hôm sau tôi ngủ tới tận 9 rưỡi, lúc đó mới
bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.