PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 40

Vụ án thứ ba – Thi thể nổi trên mặt nước

Phần 1

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc đã đến kỳ thực tập năm thứ
tư. Tôi cùng tám anh em khác bị gửi đến Sở công an thành phố Nam Giang,
bắt đầu đợt thực tập pháp y chuyên nghiệp. Trong Sở có rất nhiều anh chị
khóa trên, vì thế khi chúng tôi đến nhận thực tập đã được họ tiếp đón nhiệt
tình. Vào thời điểm năm 2002, trung tâm pháp y của Sở công an Nam
Giang có thể coi là đứng đầu cả nước. Đám sinh viên như chúng tôi nhìn
thấy đều không khỏi ngưỡng mộ. Toàn bộ trung tâm pháp y chiếm hơn 1,6
hecta, có một tòa nhà văn phòng, một khu ký túc xá, còn có cả ao cá, đất
trồng rau, bãi bắn tỉa… Như vậy đám chúng tôi cũng không cần đi thuê nhà.

Chúng tôi phải thừa nhận rằng nhà xác đông lạnh là nơi rất kinh khủng. Hai
bên đường đi âm u lạnh lẽo được đặt chỉnh tề mấy chục cái tủ lạnh bốn
ngăn. Vì nhà xác sẽ đến lấy thi thể đi theo định kỳ, nên 98 chỗ trống này cơ
bản là đủ dùng. Trông coi nhà xác là một người lớn tuổi. Khi chúng tôi mới
đến, ông cũng thân thiết hỏi chúng tôi rằng có sợ hay không. Các bạn của
tôi thấy thế thì có hơi e sợ, nhưng tôi vì đã từng giải phẫu thi thể, lại là lớp
trưởng nên cũng cứng đầu, làm ra vẻ khinh thường nói: “Sợ? Có cái gì mà
sợ? Chỉ là thi thể thôi chứ có gì đâu”.

Lượng công việc ở phòng khám pháp y nhỏ bé trước kia không thể so với
trung tâm pháp y Nam Giang được, trung bình mỗi ngày phải chạy qua hiện
trường của ba vụ tử vong bất thường, trung bình mỗi ngày cũng phải giải
phẫu khám nghiệm một thi thể. Vậy nên nửa năm chúng tôi thực tập ở Nam
Giang vô cùng bận rộn, cả ngày chỉ đi qua bốn chỗ: căn tin, ký túc xá,
phòng giải phẫu và hiện trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.