PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 78

Anh Tiêu nói, “Chỗ nào có thể rửa sạch đều đã rửa hết, vậy còn chỗ không
tẩy rửa được thì sao? Đừng có bảo tôi chưa dạy các cậu”.

Anh Tiêu dùng nhíp gắp lên một miếng bông nhỏ xíu, mở miệng chiếc cờ
lê, lùa bông vào khớp nối rồi rút ra. Giữa miếng bông trắng muốt xuất hiện
chút màu máu đỏ sẫm.

“Có một ít. Xem thử đi.”

Trong phòng thẩm vấn, Tôn Hạo Thiên vẫn cúi đầu không nói. Vương
Giang lúc này bắt đầu mất kiên nhẫn: “Cậu cho rằng cứ im lặng là chúng tôi
không thể xác định tội trạng của cậu sao? Tôi khuyên cậu nên thông minh
hơn, thẳng thắn thú nhận còn được hưởng khoan hồng.”

“Thú nhận đế chui đầu vào tù à? Hừ.” Tôn Hạo Thiên cười lạnh.

“Két” một tiếng, cửa phòng thẩm vấn bị đẩy ra. Anh Tiêu dẫn theo tôi, tay
cầm một cặp tài liệu, đi đến hỏi: “Sao rồi, chưa có kết quả gì à?”

“Chưa. Cứng đầu lắm.” Vương Giang hơi xấu hổ.

“Tôn Hạo Thiên, tôi vừa đi lấy tài liệu giám định DNA.” Anh Tiêu sầm mặt
nói, “Tình thế hiện giờ của cậu rất bất lợi đấy.”

Tôi lập tức đưa cặp tài liệu cho Tôn Hạo Thiên.

Tôn Hạo Thiên mở cặp tài liệu ra, hai tay run run, mắt đờ đẫn. Hắn nghẹn
ngào: “Không ngờ lại bị phát hiện ra. Tôi cứ ngỡ không có sơ hở… Thực
lòng tôi cũng không muốn chuyện thành ra như vậy…”

“Tôi với Lâm Kỳ là thanh mai trúc mã, cô ấy nói sẽ kết hôn với tôi, tôi yêu
cô ấy hơn tất thảy, hơn cả mạng sống của chính mình. Nếu tôi không có
được cô ấy thì cũng không để cho kẻ nào chiếm được. Lâm Kỳ quá hoàn
mỹ, vì vậy cô ấy thấy xấu hổ khi ở bên tôi. Tôi cũng không phản đối việc cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.