PHẬT PHÁP CHO MỌI NGƯỜI - Trang 180

bỏ tu viện, nghiệp chướng hay ngay cả sự bám víu vào Đức Phật cũng phải
từ bỏ - tất cả đã khiến tôi thật sự hiểu được, đến tận xương tủy, mục đích
của Đại Sư khi người thành lập nên tu viện này: là để tạo nên các vị Phật
tương lai.


Tu viện, nơi tôi đã trải qua tuổi thanh xuân cao đẹp, nơi tôi đã dành tất cả
cuộc đời để phụng sự Phật pháp, với tất cả lòng tin; nơi tôi đã dâng hiến tất
cả cho việc rèn luyện tâm trong sự cực khổ, chịu đựng khiến tôi tưởng
chừng như mình phải đối mặt với sự sống chết hằng ngày -những kỷ niệm
ở tu viện, cũng như hình ảnh của Đại Sư với nụ cười thân thương, đã là một
phần của quá khứ đã qua, không bao giờ trở lại nữa. Tôi khó thể che giấu
nỗi buồn, lòng tiếc thương của mình, nhưng tôi phải nhớ lời Đại Sư dạy mà
gạt bỏ tất cả vì Phật pháp.

Muốn phát triển tâm, ta cần phải trị dứt những căn bịnh nội tâm - những
thói quen xấu đã hằn nét trong ta, xui khiến ta có những hành động không
tốt. Mỗi khi các nghiệp chướng từ nhiều đời dấy khởi, ngay giây phút đó, ta
cần phải nhớ chuyển đổi tâm. Mỗi khi tôi cố hết sức mình để diệt bỏ các
thói hư tật xấu từ nhiều đời quá khứ, Đại Sư đã giúp tôi diệt trừ chúng bằng
những nắm đấm.

Có lần, cái tát của Đại Sư (hay cái tát của Pháp) ửng đỏ trên mặt tôi. Nếu
cái tát đó làm một người trẻ như tôi đau đớn thế nào, thì hẳn nó còn khiến
Đại Sư, một lão sư ở tuổi tám mươi, đau đớn đến gấp bội. Tôi tự hỏi tại sao
Đại Sư phải nhọc công dạy dỗ một kẻ cứng đầu hư hỏng như tôi? Quá đỗi
xúc động vì lòng từ bi rộng lớn của Đại Sư, tôi đã sụp lạy dưới chân Đại Sư
ba lạy, mà nghe tim mình nức nở.

(Trích dịch theo Studying Under the Master, trong Polishing The Diamond,
Enlightening the Mind, NXB Wisdom Pulications)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.