PHẾ ĐÔ - Trang 233

bỏ hai mươi lăm chữ). nói:
- Đàn bà nào mà anh chả nhìn rồi? Làm gì phải lọt mắt một con bé
giữ trẻ nhà quê cơ chứ! Nhưng em vẫn còn trinh tiết đấy!
Nói rồi chống tay đứng lên rời khỏi người Trang Chi Điệp, đi vào bếp nấu
cơm. Trang Chi Điệp đỏ mặt, vẫn còn nằm trên nền nhà, ngán ngẩm cho
bản thân, tại sao lại chuyển tình cảm sang Liễu Nguyệt thế nhỉ? Tự thấy
ngượng nghịu, song đã nghe thấy tiếng hát của Liễu Nguyệt vang lên trong
nhà bếp. Lời ca như sau:
Từng quả chín mọng bóc vỏ ra
Người ngoài, ai cũng đồn đại chuyện hai ta
Thật ra chúng mình đâu có làm trò ấy
Người ngay đã mang tiếng xâu xa
Đêm ấy hai vợ chồng nằm trên giường, nói chuyện thường ngày trong gia
đình, tự nhiên đã nói đến Liễu Nguyệt. Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Liễu Nguyệt hôm nay tsa lại đi đôi giày da của em? Ban đầu em
không chú ý, thấy em về nhà, cô bé liền cởi ra đi dép lê, mặt đỏ bừng bừng
em mới phát hiện ra.
Trang Chi Điệp nói:
- Sáng nay nó giặt giày, ra chợ mua thức ăn không có giày đi, anh đã
bảo nó đi đôi giày của em vào, khi về có lẽ nó đã quên thay ra. Con bé đó
có dáng người hay hay, mặc cái gì cũng đẹp. Em có bao nhiêu là giày, cho
nó đôi giày đó đi.
Ngưu Nguyệt Thanh bảo:
- Đã cho người ta thì mua đôi giày mới. Đôi giày ấy của em cũng mới
đi chưa được nửa tháng, đem cho nó, song dù sao cũng mang tiếng mình
cho nó giày cũ.
Trang Chi Điệp bảo:
- Em thật là chu đáo. Vậy thì ngày mai anh đưa tiền, để nó tự đi mua
một đôi cho xong.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Anh cứ hay vẽ chuyện, rồi lại bảo, em còn một chuyện nữa, nghĩ lại
trong lòng cứ thắc thỏm không yên. Sáng hôm nay đi làm tạt vào cửa hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.