PHẾ ĐÔ - Trang 235

Nói xong oằn người đòi chơi. Trang Chi Điệp thoái thác bảo, chân đau còn
bắt thế, thì tra tấn người ta không bằng. Ngưu Nguyệt Thanh duỗi duỗi
chân nói:
- Vậy thì anh nhớ đấy, em bị thiệt to.
Nói xong, gục xuống ngủ thiếp đi.
Hôm sau, Ngưu Nguyệt Thanh đi làm, người chị kết nghĩa gọi điện đến đơn
vị của chị, đương nhiên chị đã hỏi mẹ bên đó như thế nào. Người chị kia
đáp mọi chuyện đều tốt, buổi sáng một bát rưỡi cháo đậu đỏ, buổi trưa nửa
bát cơm, cơm ăn ít, nhưng thức ăn thì nhiều. Anh rể em bắt ở sông Vị được
ba con cá, không cho con cái ăn, chỉ dành riêng cho bà cô. Buổi tối, hai quả
trứng gà nấu một bát súp, lại thêm một ly sữa bò tươi. Bà cô đã mập ra,
cũng trắng ra, chỉ lo ở nhà có vại dấm không khuấy, sai chị nói với em
đừng có đậy vung sẽ hỏng dấm. Rồi lại ca cẩm không có cái radio cassette,
không thể nghe ca kịch hàng ngày. Ngưu Nguyệt Thanh bảo, mẹ thích nghe
hát kịch thế đấy, lúc còn trẻ ngày nào cũng đi xem diễn. Cũng nói cả công
việc bên này, chẳng hạn dấm vẫn ngon, mấy đôi giày cũ của mẹ đã giặt
phơi tử tế, cái bà họ Vương cũng sang mấy lần, còn cho mẹ một cái túi vải
vàng. Cuối cùng cũng kể luôn cả chuyện Trang Chi Điệp bị ngã trẹo chân.
Vừa maym buổi trưa hôm ấy lãnh đạo đơn vị chị cần đi vùng bãi sông Vị
mu một lô thịt dê tươi giá rẻ cho công nhân viên chức. Ngưu Nguyệt Thanh
vội vội vàng vàng về bên khu nhà hội văn học nghệ thuật lấy một máy
radio cassette nhỏ và hai băng nhạc kịch, yêu cầu lãnh đạo nhất định tới
Đặng Gia Doanh, hỏi thăm gia đình người chị kết nghĩa của mình, trao tận
tay. Nhưng buổi trưa Ngưu Nguyệt Thanh đi làm về, thì bà mẹ đã có mặt ở
bên Song Nhân Phủ. Hỏi ra mới biết, chị kết nghĩa gọi xong điện thoại, tiện
mồm nói Trang Chi Điệp bị trẹo chân. Thế là bà già sốt ruột, đứng ngồi
không yên, cứ đòi về. Chị kết nghĩa chẳng biết làm thế nào, đưa bà lên xe
ca về đây. Bà già xem vết thương của Trang Chi Điệp, không nói gì, chỉ
phàn nàn Liễu Nguyệt gấp chăn không ngay ngắn, chai trên bàn để không
đúng chỗ, bồn hoa ơ/ sàn cửa sổ tưới nhiều quá, cái mạng nhện ở góc tường
sao không quét đi? Liễu Nguyệt sợ không dám nói gì.
Buổi tối Liễu Nguyệt và bà già ngủ chung một buồng, bà già vẫn lấy quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.