PHẾ ĐÔ - Trang 237

Trời sáng thức dậy, Ngưu Nguyệt Thanh đã đi làm. Liễu Nguyệt mắt mọng
lên, rõ ràng cả đêm không ngủ được, sắp xếp ăn xong bánh, cơm nước và
uống sữa bò, bà già lật tìm một mảnh vải, lại làm cái khăn che mặt mới.
Liễu Nguyệt định giúp bà làm, bà già không mượn, bà không tín nhiệm
đường kim mũi chỉ của Liễu Nguyệt. Liễu Nguyệt liền vào phòng sách nói
chuyện với Trang Chi Điệp. Hễ thấy hai người nói chuyện, bà liền ghé đầu
cặp mắt nhìn lên mép trên kính lão, hỏi:
- Chi Điệp ơi, sao con bảo phải đi chùa Dựng Hoàng kia mà?
Trang Chi Điệp đáp:
- Con biết rồi mẹ ạ.
Nói rồi vào cầu tiêu đi tiểu, trở về ngồi trong phòng khách xem Liễu
Nguyệt đứng ở cửa nhà bếp treo bức rèm cửa đã giặt sạch phơi khô. Liễu
Nguyệt đi đôi giày da cao gót mới mua bằng tiền cho hôm qua, nhưng
không đi tất, lại cũng thấy hay hay, hơn nữa lại còn mặc một chiếc váy mini
màu đen, bó sát người, đưa tay lên cố hết sức treo rèm cửa lên cái đinh
đóng trên bậu cửa, chân và lưng thẳng tắp, càng tỏ ra hấp dẫn. Trang Chi
Điệp bảo Liễu Nguyệt ơi, em đi giày da chân trần xinh đáo để.
Liễu Nguyệt vẫn đang treo rèm cửa đáp:
- Chân em không có lông.
Trang Chi Điệp hỏi:
- Mũi giày có kẹp vào đầu ngón chân không?
Liễu Nguyệt đáp:
- Chân em nhỏ.
Trang Chi Điệp bảo:
- Chân chị cả em to phè, đi giày nào cũng được một tuần là mất dáng.
Thế còn được, trong số người thân quen, chân Hạ Tiệp chối tỉ nhất, ở kẽ
ngónchân cái lồi ra một cục thịt tướng, giày cao gót, giày vừa phải, chẳng
giày nào đi vừa. Em đã chú ý bao giờ chưa, chị ta ngồi ở đâu, chẳng bao
giờ thò chân ra trước mặt.
Liễu Nguyệt liền cong một chân lên, cúi xuống nhìn. Trang Chi Điệp đã giơ
tay nắm luôn chân đó, để sát vào mặt, hếch mũi ngửi mùi da giày và mùi
thơm của chân. Hai tay Liễu Nguyệt còn ở trên khung cửa, vội vàng co

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.