PHẾ ĐÔ - Trang 263

trong đời sống thường ngày, mà cửa hàng nhà nước và tư nhân không có
hoặc rẻ hơn cửa hàng quốc doanh và cá thể, đều có thể tìm mua ở đây.
Nhưng đi đôi với sự ngày càng mở rộng của chợ âm dương, những người
đến chơi chợ, không chỉ còn là những dân nhà quê áo quần rách rưới vào
thành phố gom nhặt đồ cũ nát, hoặc những giáo viên, nhân viên cơ quan
bao giờ cũng mặc áo bốn túi, để đầu bù hay cắt cua, mà dần dần có cả
những người mặc áo rộng quần rộng, hoặc áo chật quần chật, hoặc áo rộng
quần chật, hoặc áo chật quần rộng. Họ đã làm tăng màu sắc sáng sủa cho
nơi đây, trong nói năng giao tiếp cũng đem tới ít nhiều tiếng lóng chẳng ai
nghe hiểu. Họ cũng bày bán quán này một cô mắt xanh môi đỏ, lều kia một
mụ mông móp ngực nở. Những liền anh liền chị theo mốt thì luôn lll thay
đổi hình tượng. Hôm nay đi giày da gót sau cao bốn đốt ngón tay to bằng
đầu đũa, ngày mai trong dép lê lại là bàn chân đế trần với những ngón chân
trắng mũm mĩm, móng nhuộm đỏ loè, người đàn ông kia, lúc sáng còn tóc
vàng xoã vai, buổi chiều đã gọt trọc lóc, thường thường khoe nhau ở đây
những mốt ăn diện nổi tiếng từ chân đến đầu. Những chủ bán chủ mua cũ
của chợ Ma cho rằng, có những người ấy ra nhập hàng ngũ của họ đã có giá
trị nâng cao địa vị của họ trong thành phố này, cảm thấy vinh dự lắm.
Nhưng chẳng bao lâu đã phát hiện ra những người này, đều là những kẻ
lười biếng, vô công rồi nghề, lang thang, bậy bạ, ăn cắp, móc túi, những thứ
chúng bán rẻ gồm xe đạp, xe đẩy, xe cải tiến còn mới nguyên, chúng bán
những thứ mà họ chưa nhìn thấy bao giờ như bê tông cốt thép, thỏi nhôm,
que đồng, các loại kìm, cờ lê, dây thép dây cáp điện, thậm chí cả nắp gang
ở cửa ra của đường ống ngầm tuy đã băm nát nhưng vẫn nhận ra chữ "Xây
dựng đô thị". Thế là đã xuất hiện mấy cửa hàng thu mua đồ cũ nát ở trong
ngõ Vương Gia rất chật hẹp cách chợ âm dương không xa. Cửa hàng mà
Hồng Giang mới thuê người tổ chức tuy khai trương chưa được bao lâu,
nhưng lãi lắm, bán lại những thứ đã thu mua được cho trạm thu mua phế
phẩm quốc doanh, hoặc trực tiếp bán cho các xưởng nhỏ, đường phố và các
xi nghiệp xã trấn ở các huyện ngoại thành, đã kiếm được lãi khá to. Đương
nhiên Ngưu Nguyệt Thanh biết sao được việc này, Trang Chi Điệp cũng
không biết, ngay đến ba cô gái thuê mướn phục vụ ở hiệu sách cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.