PHẾ ĐÔ - Trang 276

Tiễn khách ra đến cửa, cô Lan còn mở sổ nhật ký ra, xin chữ ký của Trang
Chi Điệp. Trang Chi Điệp hỏi:
- Ký cái tên có tác dụng gì đâu?
Nhưng vẫn ký. A Lan vui sướng đến mức tiễn Trang Chi Điệp ra khỏi cửa,
hai chân từ bậc thềm trượt một cái, ngã chỏng chơ. Mọi người sấn lại hỏi:
- Có bị trẹo chân không?
Chân không trẹo, song gót sau của một cái giày rơi ra, A Lan ngượng chín
mặt. Chủ nhiệm Vương nói:
- Xem kìa, xem kìa, cô làm cái gì thế?
A Lan đáp:
- Em xấu mặt quá! Đôi giày này vừa mới mua được vài hôm, sao chóng
hỏng thế không biết?
Nói xong cô đứng lên, tập tễnh đi không nổi. Chủ nhiệm Vương định ra cửa
hiệu giày dép ở đầu phố mua một đôi mới, thì A Lan vội vàng nói:
- Thôi thôi, chủ nhiệm ạ, đã rơi, thì cứ để rơi một thể, anh rể em sửa
được giày mà!
Nói xong cô nhặt một hòn gạch đập luôn gót sau của chiếc giày còn
nguyên, đập một cái rơi ngay, cô bỏ luôn hai gót sau vào trong túi xách tay,
nhìn bọn người của Trang Chi Điệp nói một câu:
- Tạm biệt.
Mặt cô vẫn chưa hết ngượng còn đỏ ửng. Chiếc xe thuê đưa Trang Chi
Điệp về nhà trước. Qua đêm ấy, vết thương ở chân, tuy giẫm vẫn còn cồm
cộm, song không phải chống gậy nữa, cả nhà mừng lắm. Bà mẹ vợ cứ bảo
nhờ cái bùa.
Lại trong đêm thứ hai, Liễu Nguyệt đang nằm ngủ mơ màng, thì nghe thấy
bà già nói:
- Trị được quỷ dữ rồi, thì anh lại tuỳ tiện bừa bãi, trong nhà còn có
một người ở, để gái tân người ta chê cười cho à?
Liễu Nguyệt tưởng có ai đến, lúc mở mắt ra, ánh trăng ở ngoài cửa sổ mờ
mờ ảo ảo, đang là canh ba nửa đêm, liền hỏi:
- Bà ơi, bà lại lẩn thẩn rồi phải không?
Bà già ngồi dậy trong cái quan tài nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.