PHẾ ĐÔ - Trang 386

- Kêu lung tung cái gì vậy, sao lại hét tướng lên như thế?
Liễu Nguyệt đáp:
- Chẳng phải Đường Uyển Nhi ở chỗ kia là gì?
Ngưu Nguyệt Thanh nhìn theo, thì đúng là Đường Uyển Nhi và Hạ Tiệp
đang ở giữa đám đông. Hai người mặt tươi roi rói, ăn diện rất mốt, nổi bật
hẳn lên trong dòng người. Nghe thấy tiếng kêu, Đường Uyển Nhi quay đầu
nhìn bốn chung quanh như một cái trục quay, cuối cùng đã nhìn thấy Liễu
Nguyệt và gọi:
- Liễu Nguyệt ơi, em và cô Thanh cũng đi xem đấy à? Thầy Điệp có
đến không?
Đường Uyển Nhi và Hạ Tiệp chen đến, nhảy lên sàn đá, nắm tay chen vai,
vui cười hớn hở. Ở bên này vốn là những bông hoa rực rỡ, tiếng cười lại
dịu ngọt, nên từ lâu đã được mọi người để ý đến, ngay tức khắc có một tốp
những kẻ lang thang tại chỗ đưa mắt nhìn sang cười với họ. Bốn người vội
quay mặt đi, thì nghe thấy một cậu nói:
- Tiểu Thuận ơi Tiểu Thuận, cậu không nghe thấy gì à? Mất vía rồi
hả?
Một cậu khác lại bảo:
- Bốn quả bom, nhìn kìa.
Liễu Nguyệt đã nghe rõ, khẽ hỏi Hạ Tiệp:
- Bom là gì hả chị?
Hạ Tiệp đáp:
- Họ bảo em có thể làm cho họ ngất xỉu đó mà.
Liễu Nguyệt bèn hích vào eo Đường Uyển Nhi nói:
- Chị mới là bom chứ! Hôm nay chị diện thế, định cho ai nhìn vậy,
đẹp chết ngất mất thôi!
Nói rồi đưa tay rút một cái kẹp tóc trên đầu Đường Uyển Nhi cài sang đầu
Ngưu Nguyệt Thanh.
Ngưu Nguyệt Thanh lấy xuống xem thì là một chiếc cặp tóc ngà voi có tua,
liền bảo:
- Chu Mẫn cũng mua cho em chiếc cặp tóc này hả Uyển Nhi?
Đường Uyển Nhi đỏ mặt đáp một tiếng "vâng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.