PHẾ ĐÔ - Trang 554

Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Em đâu có biết được chuyện đó, quan hệ của họ luôn luôn chẳng ra
sao.
Đường Uyển Nhi bảo:
- Cứ cái kiểu ấy thì ma nó lấy bà ta.
Bất giác chị ta đưa tay gài góc chăn dưới người Trang Chi Điệp vào trong,
Ngưu Nguyệt Thanh đã nhìn thấy, lừ mắt một cái, bước tới lôi góc chăn đã
gài ra đè lại, Đường Uyển Nhi lập tức nhận ra mình lỡ tay, tỏ ra mất tự
nhiên, rời từ mép giường sang ngồi ở ghế cạnh giường. Chị ta bảo:
- Ở Đồng quan em đã được nghe lời hát hờ người chết, họ hờ thế này:
người sống trên đời chẳng có gì hay đâu, nói một tiếng chết là chết luôn,
bạn bè thân thích chẳng ai biết. Lúc bấy giờ em chưa hiểu mấy nỗi buồn
thương ấy. Ông Hiền vừa chết một cái, nghĩ tới lời hờ ấy, em lại chảy nước
mắt.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Khi ông Hiền mất, anh em bạn bè chẳng có mặt ở đấy là gì?
Đường Uyển Nhi đáp:
- Đây là bạn gì nào, ông ấy có người trong trái tim ông ấy.
Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Người trong trái tim, trong trái tim là người gì?
Trang Chi Điệp nói:
- Người mà Uyển Nhi nói là bạn học ở Túc Châu, An Huy ấy.
Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Em cũn biết chuyện này à, Uỷên Nhi?
Trang Chi Điệp nói:
- Anh đã kể cho cô ấy nghe.
Ngưu Nguyệt Thanh trợn mắt nhìn Trang Chi Điệp, bảo:
- Chuyện này anh dặn đi dặn lại hàng bao nhiêu lầ, không cho em nói
với ai, song anh lại kể ra hết rồi à? Uyển Nhi này, ai cũng tưởng trong hộp
gối của ông Hiền có tiền, thật ra đều là thư tình thầy Điệp em viết cho ông
ấy với danh nghĩa là bạn học gái, chuyện này phải giữ kín, nói ra một là
không hay với ông Hiền, hai là cũng không hay đối với thầy Điệp nhà em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.