PHẾ ĐÔ - Trang 576

Cô bé kia liền đỏ mặt, lấy tay bịt mồm cô bé này bảo:
- Thuỳ Linh, mày ăn nói vớ vẩn, lung tung!
Trang Chi Điệp liền nói:
- Tiểu Hồng này, cô sai rồi, đấy chẳng phải một chuyện to bằng cái
rắm là gì?
Hai cô gái càng cười dữ hơn, Trang Chi Điệp không cười, liền nghiêm túc
nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngoài kia đêm đã tàn. Hai cô gái cười song cũng đến
bám cửa sổ nói:
- Thầy Điệp dí dỏm lắm. Chúng em biết thầy chỉ có điều không dám
gần. Hôm nay đến, tưởng được nghe thấy nói về nghệ thuật, ông đại sư kia
lại một mình đóng vai bát đơn ca cả buổi.
Trang Chi Điệp nói:
- Tôi nói về nghệ thuật ư? Bản thân các cô đã là tác phẩm nghệ thuật
rồi mà!
Anh tựa người vào cửa sổ nhìn cảnh đêm ở bên ngoài, phố to ngõ nhỏ xa
xa, đèn điện sáng trưng, tiếng người văng vẳng, còn một khoảnh lớn ở phía
trước bên phải, thì tối đen như mực, im lìm vắng vẻ. Cô gái hỏi đó là nơi
nào, Trang Chi Điệp đáp đó là am ni cô. Am ni cô ban đêm không có người
đến thắp hương, cũng không có lửa đèn, hơn mười ni cô ấy có lẽ cũng đã
ngủ từ lâu. Đột nhiên Tiểu Hồng kêu lên:
- Chỗ kia là gì vậy?
Trang Chi Điệp nhìn theo, thì ở chỗ tối om kia cứ lập lòe lúc đỏ lúc tắt.
Trang Chi Điệp cũng chẳng biết đó là đâu, hai cô gái đâm lo sợ, bảo đó là
ma trơi. Mọi người nghe thấy ra xem, cũng bảo cả vị chân nhân kia ra xem.
Ông ấy nhìn rồi hỏi đó là nơi nào? Mạnh Vân Phòng bảo đó là một ngôi
chùa, chỗ lập loè kia dường như là ở trong cánh rừng trúc đàng sau chùa thì
phải. Nhưng ban đêm cũng không có ai vào cánh rừng trúc. Trong lúc nói
chuyện thì không còn đốm đỏ lập loè nữa.
Vị chân nhân kia nói:
- Hôm nay tôi nói ở đây nhiều quá, song không biết ở gần đây có một
ngôi chùa. Ngôi chùa này tất phải cũ kỹ rồi. Ở dưới ấy có chôn xương của
nhà Phật, nên đã có phản ứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.