PHẾ ĐÔ - Trang 666

- Anh ăn rồi!
Ngưu Nguyệt Thanh lại gọi:
- Liễu Nguyệt, em còn rình ràng gì trong đó, sao không về đi ngủ đi?
Liễu Nguyệt đáp:
- Ngủ đây, ngủ đây.
Thấy Ngưu Nguyệt Thanh đã vào buồng ngủ, liền nói với Trang Chi Điệp:
- Tối nay anh lại định ngủ ở đây à? Trưa nay chị ấy khóc thảm thiết
lắm, buổi chiều lại còn đi làm việc, anh phải vào động viên an ủi chị ấy
chứ!
Nói xong trở về buồng ngủ của mình. Trang Chi Điệp suy nghĩ rồi bê chăn
vào phòng ngủ. Ngưu Nguyệt Thanh đã tắt đèn. Trong bóng đêm, anh cởi
quần áo, rồi vào buồng tắm lau rửa nửa dưới người, sau đó mò vào giường.
Ngưu Nguyệt Thanh quấn tròn chăn quanh người, anh cứ cố chui vào, rồi
nằm sắp lên. Ngưu Nguyệt Thanh không phản kháng, cũng không đón tiếp,
anh cứ lặng lẽ làm động tác (tác giả cắt bỏ năm mươi hai chữ).
Trang Chi Điệp hết sức tỏ ra đam mê, cố ý ra vẻ bức xúc, liền gí mồm quết
lưỡi chị, nhưng Ngưu Nguyệt Thanh cứ ngậm chặt môi, hơn nữa đầu lăn
bên này bên kia. Trang Chi Điệp phì cười nói:
- Anh kể cho em nghe một câu chuyện, có một anh chàng háu ăn, ăn
cơm, trong đĩa thức ăn có rau chân vịt xào với trứng chim cút. Anh ta lấy
đũa gắp, trứng chim cút lăn sang bên này, lại gắp tiếp thì trứng lại trượt
sang bên kia. Gắp đi gắp lại năm sáu lần vẫn không gắp được, anh ta đâm
ra sốt ruột, gạt một cái, trứng văng ra đất, nhấc chân bước lên nhặt, vì
cuống quýt giẫm nát cả trứng.
Ngưu Nguyệt Thanh cũng phì cười bảo:
- Vậy thì anh cũng giẫm chết em đi.
Trang Chi Điệp nói:
- Thôi nhé, coi như không có chuyện gì xảy ra, vợ chồng cãi nhau, hễ
cứ ngủ như thế này là trời quang mây tạnh.
Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Anh đã nghĩ ra rồi chứ, đã có lòng tốt rồi phải không?
Trang Chi Điệp im lặng. Ngưu Nguyệt Thanh lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.