PHẾ ĐÔ - Trang 85

Giả Bình Ao

PHẾ ĐÔ

Dịch giả: Vũ Công Hoan

Chương 7

Ba người ra phố ăn cơm, Trang Chi Điệp nói, Liễu Nguyệt chẳng giống
người nhà quê, ngoan đấy! Triệu Kinh Ngũ nói:
- Ai ngờ con bé thay đổi nhanh thế. Dạo mới đến ăn mặc quần vải
thô, thấy người cứ cúi gằm mặt xuống, không chịu nói gì cả. Một hôm, gia
đình kia đi làm, mở luôn tủ, lấy quần áo của chị chủ nhà mặc từng cái vào,
đứng soi gương, vừa vặn bị người nhà bên nhìn thấy, bảo một câu "Cô
giống Trần Xung", cô ta bảo "Thế ư?" nhưng lại khóc hu hu chẳng ai hiểu
tại sao nó khóc! Tháng đầu tiên trả tiền coi trẻ, chủ nhà bảo, cháu gởi tiền
cho bố cháu một ít, cuộc sống ở vùng cao đất vàng cực khổ lắm. Cô ta
không gửi, đem mua hết quần áo. Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, cô ta
bỗng nôi hẳn lên, mọi người trong khu ấy ai cũng bảo giống Trần Xung. Từ
đó mỗi ngày một khác, đã thay đổi toàn bộ tính cách.

Trang Chi Điệp nhắc tới Liễu Nguyệt, là cảm thấy cô bé ấy có tính cách
đáng yêu, vô tình nói ra một câu, song đã làm cho Triệu Kinh Ngũ tuôn ra
hàng đống, thấy Triệu Kinh Ngũ lại bảo:
- Anh định nhận cô ta đến nhà anh thật sao? Đừng có thuê bảo mẫu,
hãy mời một tiểu thư!
Trang Chi Điệp không muốn bàn nhiều, liền một mình đi thẳng lên phía
trước. Đi qua một ngõ nhỏ, nhìn thấy sân nhà ai cạnh đó có một cây thị
cành lá rậm rạp, một chiếc lá vàng chợt bị một cơn gió thổi, rơi đúng vào
tròng mắt bên phải, liền hỏi đột ngột;
- Kinh Ngũ ơi, từ ngõ này rẽ đi, có phải là am ni cô không?
Triệu Kinh Ngũ đáp:
- Phải đấy!
Trang Chi Điệp nói:
- Mình mới quen một người bạn ở gần đây, tại sao không gọi đi ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.