PHI ĐAO HỰU KIẾN PHI ĐAO - Trang 5

Còn có một điểm tôi phải thanh minh.
Hiện tại cổ tay của tôi còn bị đau, còn không thể viết nhiều viết lâu

không nghỉ được, cho nên thuật lại bằng miệng, nhờ người viết lại.

Trước đây tôi một mực không chịu làm thứ phương thức đọc chép đó,

bởi vì đọc chép như vậy thường thường bỏ qua tình tiết câu chuyện và văn
tự, đối với sự cảm thương và khắc chạm nhân tính, cũng tuyệt không có
dạng hội tựu hình thể khi chính mình viết xuống.

Tối thiểu tuyệt không có thứ thương cảm uyển chuyển tế trí như vậy, tình

cảm thâm sâu như vậy.

Đương nhiên phương diện văn tự cũng có một điểm khiếm khuyết, bởi vì

văn tự Trung Quốc tinh xảo, cơ hồ cũng tế nhị như sự thương cảm của văn
nhân Trung Quốc.

May là tôi cũng bất tất phải xin lỗi các vị, bởi vì viết tiểu thuyết theo

kiểu này, tình tiết nhất định lưu loát nhanh nhẹn hơn, nhất định không mắc
căn bệnh sinh sát khổ muộn dằn vặt dai dẳng.

Mà sinh sát khổ muộn dằn vặt dai dẳng thường thường là căn bệnh trong

tiểu thuyết của tôi.

Về căn bệnh đó, Không liên quan đến bệnh rượu. Không phải sau khi

uống rượu.

Đoạn Bát Phương người cao bảy thước chín tấc, toàn thân cương cân

thiết cốt luyện thành công phu ngoại môn Thập Tam Thái Bảo, thiên hạ
không ai có thể so sánh.

Đoạn Bát Phương năm nay năm mươi mốt tuổi, ba mươi tuổi đã thống

lãnh thất đại môn phái phía bắc Trường Giang, bốn mươi hai trại, kiêm
luôn chức tổng tiêu đầu của tứ đại tiêu cục, thanh uy chi long, có một
không hai.

Cho đến nay lão không còn nghi ngờ gì nữa là một trong những nhân vật

quan trọng nhất trong giang hồ, võ công của lão cao cường, cũng không có
nhiều người có thể bì được lão.

Nhưng ba ngày trước đêm trừ tịch, lão thấy được một sự kiện kỳ quái phi

thường.

Chuyện thấy được cơ hồ không có ai tin tưởng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.