PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 102

"Cậu làm chuyện trái với lương tâm nên mới phải sợ hãi, trộm cái gì thế?"

"Không có."

"Tay cầm cái gì kia?"

Được rồi, lần này Thẩm Ngọc Thư nói đúng, Tô Duy đành phải chìa tay ra.

Trong lòng bàn tay cậu là một lọ thuốc hít, lọ thuốc này được làm bằng ngọc
thượng hạng, điêu khắc tinh xảo, trên đế có khắc một chữ "Trung".

Bị ánh mắt không hài lòng nhìn, Tô Duy có chút chột dạ, nhỏ giọng nói:
"Tôi thật sự không cố ý đâu, chỉ là thuận tay thôi, ai bảo chú Quỳ đến gần
như vậy."

Cho nên cậu mới thuận theo thói quen, đợi đến lúc phát hiện mình vừa "tiện
thể" thì đồ vật đã ở trong tay rồi.

"Đây chắc hẳn là của lão vương gia, nhìn ông ấy như thế mà còn có thể dùng
thuốc hít, thật là kỳ lạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.