PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 149

"Thẩm Ngọc Thư! Thẩm Ngọc Thư! Thẩm Vạn Năng!"

Phát hiện thú cưng của Trường Sinh không còn, Tô Duy không dám chậm
trễ, vội vàng gọi Thẩm Ngọc Thư lại nói rõ tình hình, Thẩm Ngọc Thư vừa
nghe xong đã nhíu mày.

"Nó lại chạy mất?"

"Chuyện này không thể trách tôi, dù sao nó cũng chỉ là một con thú, một con
thú cưng rất nghịch ngợm."

Chuyện khác sao cũng được, nhưng để thú cưng yêu quý của Trường Sinh
lạc mất thì không phải việc nhỏ, Thẩm Ngọc Thư đành phải tạm thời ở lại,
cùng Tô Duy chạy vào trong tìm kiếm, cũng may trên đường tới hậu viện,
họ đã tìm được sóc con.

Không biết nó lại chạy tới chỗ nào chơi, trên người toàn là cỏ dại với bụi
đất, nhìn thấy Tô Duy bèn xoay người định chạy, Tô Duy lao tới tóm lấy
đuôi nó nhấc lên, cảnh cáo: "Bây giờ mọi người đều rất bận, không có thời
gian choi vói mày đâu, nếu mày còn dám chạy lung tung, tao sẽ cắt khẩu
phần của mày một hôm đấy!"

"Chi chi chi!"

Sóc con phát ra tiếng kêu, duỗi chân với lên người Thẩm Ngọc Thư, hướng
về Tô Duy phồng miệng, như thể đang nói nó không sợ, nó có lương thực dự
trữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.