PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 166

tấm ảnh đó ra.

Thẩm Ngọc Thư thấy thế bèn nói: "Cậu thực sự rất có hứng thú với ông ta."

"Cậu không cảm thấy kỳ lạ sao? Người này thoạt nhìn có vẻ không giống
như một người có tính hiếu kỳ, hơn nữa chỗ ngồi của ông ta ở phía sau, lúc
vụ án xảy ra, ông ta lại đứng lên hàng đầu để xem, chắc chắn là có lý do."

Tô Duy giải thích đầy hùng hồn, còn về phần chiếc đồng hồ quả quýt, một
chữ cũng không nhắc tới.

Cũng may Thẩm Ngọc Thư không hỏi nhiều, chỉ bảo: "Nói vậy thì, lúc
Trường Sinh bị thương, ông ta cũng có đến xem."

"Có chuyện như vậy sao?"

"Cậu tự nhìn đi này."

Thẩm Ngọc Thư lôi mấy tấm ảnh vẫn mang bên mình ra, đây là những tấm
hôm qua Vân Phi Dương chụp chỗ Trường Sinh bị thương, Tô Duy lật xem,
quả nhiên phát hiện trong đó một tấm chụp được hình của Từ Quảng
Nguyên, cũng giống như hôm nay, ông ta đứng đằng trước, bình tĩnh chăm
chú nhìn hiện trường.

"Người này có vẻ có chút vấn đề."

"Không phải có chút vấn đề, là rất có vấn đề." Vân Phi Dương giơ tay lên tự
đề cử: "Giao cho tôi đi, tôi đi hỏi những tai mắt đó xem, điều tra thử lai lịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.