PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 214

Câu cuối cùng là nói với Đoan Mộc Hành, bởi vì từ lúc lên xe tới giờ, Đoan
Mộc Hành vẫn luôn quan sát cậu qua kính chiếu hậu.

Bị hỏi đến, Đoan Mộc Hành tủm tỉm cười.

"Không, tôi chỉ không ngờ kỹ thuật của cậu cao siêu như vậy thôi. Cậu lấy
tấm ngân phiếu đó trên người ông ta lúc nào, tôi hoàn toàn không thấy."

"Cậu đương nhiên là không nhìn thấy, bởi vì tấm ngân phiếu này là của tôi."
Thẩm Ngọc Thư giúp Tô Duy trả lời: "Chúng tôi dùng nó để lừa ông ta, quả
nhiên là cá đã cắn câu/'

Đoan Mộc Hành gật đầu, mặt như nói "thì ra là thế", xem ra đã tin, điều này
khiến cho Tô Duy phục sát đất khả năng nói dối không chớp mắt của Thẩm
Ngọc Thư.

Không cho Đoan Mộc Hành biết được ngón nghề của cậu là đúng, dù sao thì
cùng nghề là oan gia mà.

"Cần tôi tìm vài người giả làm thủ hạ của Trần Phong đi dọa ông ta không?
Tôi sợ Trần Phong trong khoảng thời gian ngắn sẽ không đụng tới ông ta,
như thế chúng ta không thể tóm được cái đuôi."

"Có lẽ cậu nên âm thầm cho hai người đi theo bảo vệ ông ta mới đúng, tôi
nghĩ một kẻ cao ngạo như Trần Phong, tự dưng lại bị tống tiền mất năm
nghìn đồng bạc thì nhất định nuốt không trôi mối hận này."

"Được, nghe theo các cậu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.