PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 226

hành án, có điều một gã tử tù, đã có cơ hội chạy ra ngoài, tại sao không nhân
cơ hội đó đào tẩu mà lại quay về chứ?"

"Rất đơn giản, như cậu nói đấy, chỉ cần có tiền là có thể muốn làm gì thì
làm. Nếu Kim Lang có thể ra vào đại lao dễ dàng như vậy thì cần gì phải
trốn chứ? Có chạy đi nữa cũng sẽ bị truy nã, còn một ngày ba bữa cơm lại
phải lo, làm sao so được với cuộc sống muốn đến lúc nào thì đến, muốn đi
lúc nào thì đi được chứ?"

"Nhưng giết gà thì cần gì đến dao mổ trâu? Đối phó với một chủ quán trà
trói gà không chặt, chỉ cần một tên lưu manh ngoài đường là đủ, sao Trần
Phong lại phải chọn Kim Lang? Trần Phong không phải người Thượng Hải,
không có nhiều quan hệ đến mức cho một tên tử tù ra vào đại lao dễ dàng
vậy được."

"Thú vị thật!"

Cuộc nói chuyện bị gián đoạn, Thẩm Ngọc Thư không hiểu đang nghĩ cái gì,
đột nhiên thốt lên mấy chữ như vậy.

Hai người còn lại đồng loạt nhìn về phía hắn, Tô Duy đang định hỏi thì có
tiếng đồ vật đổ vỡ vang lên từ căn phòng đối diện.

Âm thanh tuy không lớn, hơn nữa lập tức biến mất ngay, nhưng cả ba người
đều rất cảnh giác, Tô Duy vọt tới trước cửa phòng, giả làm nhân viên phục
vụ, hỏi: "Tiên sinh, xin hỏi có cần giúp gì không ạ?"

Vài giây sau, Trần Phong nói: "Không có việc gì, không cần."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.