PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 227

Giọng nói rất thấp, nghe như nín thở nói, Tô Duy càng nghi ngờ, dán tai lên
cửa, mơ hồ nghe thấy tiếng vật thể ma sát.

Tạ Thiên Thước rốt cuộc có gặp nguy hiểm hay không? Cậu rõ ràng đã lấy
lại thiết bị cảnh báo từ chỗ Trường Sinh, đưa cho Tạ Thiên Thước đề phòng,
còn cho Tạ Thiên Thước tập luyện nhiều lần như vậy, dặn ông ta nếu xảy ra
chuyện thì kéo còi, vậy mà bây giờ còi cảnh báo vẫn im lặng, rốt cuộc tình
huống là thế nào?

Tô Duy nắm lấy chốt cửa, đang định mở ra thì Đoan Mộc Hành ngăn lại, ý
bảo cậu đừng vội vàng manh động, nếu phán đoán của họ là sai, vậy thì
hành động này sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nói không chừng còn bị
Trần Phong cắn ngược lại.

Tô Duy hiểu suy nghĩ của Đoan Mộc Hành, nhưng lại không thể đem sinh
mạng của Tạ Thiên Thước ra đánh cuộc. Cậu do dự ba giây, đúng lúc hạ
quyết tâm cạy khóa thì Thẩm Ngọc Thư giành trước một bước, giơ chân lên,
đạp một phát vào cửa.

Lực đá vừa đủ, cửa phòng bị một cước đá văng, cảnh đang diễn ra trong
phòng khách đập vào mắt họ.

Tạ Thiên Thước ngồi ngửa người trên sô pha, hai chân ra sức đạp đá, miệng
há rất lớn nhưng không thể thốt nên lời.

Bởi Trần Phong đứng sau lưng, dùng một cái cà vạt thít lấy cổ ông ta, vận
hết sức kéo về phía sau. Tạ Thiên Thước không ngừng lấy tay cào vào cà
vạt, nhưng lại không dồn sức được, hai mắt đã bắt đầu trắng dã, bọn họ chỉ
cần muộn một chút nữa thôi là ông ta mất mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.