PHỐ - Trang 144

- Chắc là có một kỷ niệm tình yêu sâu sắc nên vẻ mặt anh mới đăm chiêu

thế kia?

- Yêu?… – Hùng cười nhẹ – Làm gì có thứ tình yêu nào sống dai thế?

Họ chỉ bịa để cho cuộc đời đỡ tẻ nhạt.

- Nghe anh nói, tưởng như một kẻ thất tình mãn tính. Sao anh không lấy

vợ? Đẹp trai, cao lớn, giàu có, lịch sự… Hay anh dị ứng với đàn bà?

- Cũng có thể. – Hùng mỉm cười, mắt vẫn nhìn đi đâu.

Loan không hỏi nữa, gần một năm nay, mỗi khi có dịp đi công cán với

anh, hễ cứ động đến chuyện này là Hùng cũng những cái mỉm cười bâng
quơ và những câu trả lời ỡm ờ như thế. Anh ấy là người kín đáo, hơi buồn
và làm ăn rất giỏi. Cô nghĩ. Nhưng giá như chỉ có một trong ba cái đó thì
có lẽ anh sẽ hay hơn, thật hơn. Cả ba cái đều cùng tồn tại, cái này nó phá
cái kia, rút cục, cô không biết thực chất con người ấy là thế nào cả. Bình dị
mà vẫn khó hiểu, lịch lãm nhưng không phải lúc nào cũng tế nhị, rất thông
minh mà vẫn thiếu cái nhạy cảm… Cuối cùng, cô có thể tâm sự với anh đủ
chuyện nhưng để có một sự rung động đột ngột hoàn toàn theo nghĩa giới
tính thì không. Cũng có thể chưa? Còn anh… Hình như đối với cô, anh
cũng chung một cảm giác như thế. Đã đôi lần sục tìm trong đáy mắt anh
không thấy có một dấu hiệu gì, cô vừa thấy nhẹ người vừa thấy có một chút
tự ái. Như vậy, quan hệ giữa thư kí với giám đốc sẽ thoải mái hơn nhưng…
chả lẽ mình, một người chỉ lo khước từ những ánh mắt hừng hực của các
đấng mày râu mà lại chỉ là con hình nộm vô tri vô cảm trước con người
này? Đã đôi lần, để thỏa mãn sự hiếu thắng, cô đã thử xem xong chẳng kết
quả gì. Anh ráo hoảnh mà cô cũng thấy buồn cười, nên thôi. Và cho đến
bây giờ quan hệ giữa họ vẫn là quan hệ đồng nghiệp, trên dưới và anh em
đơn thuần.

- Chị Thảo của Loan bao giờ về ấy nhỉ? – Anh hỏi lửng lơ.

- Cũng sắp. Hơn năm nữa. Anh đã trông thấy bà chị của em chưa?

- Mới thấy ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.