PHỐ - Trang 238

- Tôi tiến cử anh. Nghe thủng chưa?

- Tao? – Đến lượt chính Tùng tự đặt cái ly xuống – Tiến cử tao?

- Phải, chính anh. Chỉ có thể là anh.

- Cái thằng, chỉ được cái hay đùa. Tao biết gì mà làm. Có làm cái chân

bảo vệ thì may ra.

- Thế là coi như anh đã ưng thuận – Lãm rót thêm cho bạn một ly đầy

tràn – Thú thực tôi đã nghĩ đến anh, đã định đi tìm anh, không dè anh lại tự
tìm đến. Coi như cái duyên cái số. Nghề kinh doanh nào cũng đòi hỏi cái
tâm cái đức. Anh đáp ứng được tất cả những điều đó. Anh chỉ cần đứng ra
thôi, mọi việc đã có đội ngũ thợ cả và kỹ sư lành nghề.

- Dưng mà… nhỡ nó lỗ thì sao? – Tùng hỏi, cái giọng đã đuôi đuối.

- Thì đấy. Mỗi tháng tôi sẽ trả lương cho anh một triệu. Tăng năng suất

sẽ thưởng thêm. Để ngừng trệ hay thất thoát, phải hoàn bồi theo pháp luật.
Càng bạn bè, càng sòng phẳng, có vậy mới bền, anh chịu không?

Tùng đã có vẻ tỉnh hẳn rượu. Anh nhìn hồi lâu xuống mặt chiếu, đôi gò

má võ vàng trơ ra dưới ánh đèn sáng xanh. Lát sau, anh mới ngẩng lên, nói
giọng nghèn nghẹn:

- Để tao nghĩ thêm đã. Nhưng trước hết cho tao được ghi nhận tình cảm

của mày. Giám đốc ư? Tao chưa dám nghĩ đến. Tao chỉ sợ không kham nổi,
phụ lại lòng tin của bạn bè, khổ tâm lắm!

Lãm cầm chặt lấy tay anh, nói nhỏ:

- Chỉ cần anh nghĩ được thế thôi, cũng thỏa mãn ước vọng của tôi rồi.

Sáng mai tôi cho xe đưa anh về quê. Cứ nghỉ ngơi thoải mái. Nửa tháng
hay một tháng sau, anh nhớ lên đây nhận bàn giao công việc. Tôi sẽ nói tài
vụ tạm ứng trước cho anh dăm trăm ngàn để có quà mang về cho chị và các
cháu.

Người sĩ quan đặc công đứng dậy đi ra ngoài. Nhìn từ đằng sau, người ta

thấy rõ đôi vai gầy guộc ấy rung rung… Ngồi lại một mình bên mâm rượu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.