PHỐ - Trang 236

đông xuân này đã cấy hết diện tích à? Khà khà… Thường buổi tối, nếu
không có việc gì đột xuất, tôi cũng về nhà, có vài mươi cây số, ăn thua gì.
Nhưng đêm nay tôi sẽ ở lại đây, gọi qua điện thoại cho cô ấy biết, để tán
gẫu với anh, tán gẫu giữa thiên nhiên toàn mùi mía mới khoái.

- Thế… thế sau cái đận đó, cậu làm thế nào mà lại được như thế này? –

Tùng hỏi lướt để xóa đi một chút xúc động đang chảy rần rật lên mắt.

- Dài lắm, nói sau. Bây giờ ta xuống dưới kia, không, dọn ra vườn ngồi

nhậu mới vui. Nào…

… Suốt buổi trưa hôm đó, kéo lan ra buổi chiều luôn, vui chuyện lại đói

ngấu nên hai người đánh bay cả két bia 333 cùng đĩa thịt chó nướng vàng
mua tận chợ huyện, cộng thêm con gà mái tơ xé phay trộn nộm hoa chuối.
Tất nhiên có cả dăm bảy đĩa này đĩa nọ đúng theo thể thức tiếp khách đặc
biệt mà Tùng không còn nhớ nữa.

Ngà ngà rồi, vào lúc cả vườn mía bắt đầu xao động gió chiều, Lãm mới

nghiêm sắc mặt hỏi:

- Anh có biết vốn cố định hiện tại của thằng em là bao nhiêu không?

- Đ. cần biết! – Tùng nói lè nhè – Bao nhiêu kệ cha cậu. Chỉ biết tưởng

chết dấp chết dúi mà cậu bỗng được thế này là tớ sướng trong bụng rồi. Đ.
mẹ! Có phải cứ đời thằng lính là khổ nhục như chó cả đâu. Làm tiếp! Cạn.

- Ba trăm triệu, ông anh nghe rõ chưa?

- Chưa! – Nhưng con mắt đỏ kè của Tùng cũng hơi tròn ra đôi chút – Kể

ra thế là cũng hơi bị… nhiều đấy.

- Đã gì làm nhiều? Vốn cơ động, tức vốn đưa vào sản xuất của thằng em

còn một khoản gần bằng nửa như thế nữa.

- Tức tất cả là gần năm trăm triệu?

- Đại khái thế, hoặc gần được như thế. Cho nên em tính mở mang thêm

cơ sở sản xuất để quay vòng đồng vốn nhanh hơn.

- Cơ sở là gì? Lại định tung vào quả đồi đá đỏ chết tiệt đấy à? Tao cấm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.