PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 10

nước giếng lạnh như băng lên đầu, hơi lạnh khiến cho người hắn hoàn toàn
bảo trì trạng thái thanh tĩnh tuyệt đối.

Nước giếng từ vạt áo của hắn lần trên vỏ đao nhỏ giọt. Y phục của hắn,

da thịt của hắn, giày của hắn, vỏ đao của hắn, nước giếng vừa thấm qua, lập
tức khô cạn, khô cạn giống như sa mạc chưa từng gặp nước chảy.

Sau đó hắn bước về hướng tử vong, ưỡn ngực thẳng lưng bước về hướng

tử vong.

Chỉ bất quá ai cũng không biết là tử vong của ai.
* * * * *
Nhân Mộng đêm nay lại không mơ được.
Nàng một mực mở mắt trân trân, phảng phất luôn luôn đang đợi chờ.
Là đang đợi người về? Hay đang đợi khách ghé qua?
Trăng tròn trước song cửa, trăng thanh, trăng lạnh, tuy trăng tròn, vẫn cô

độc như trước.

Người cũng vậy.
Ngoài song cửa có trăng mà không có gió, dàn phong linh dưới mái hiên

lại vang vọng leng keng, chừng như giữa đất trời đột nhiên có một luồng
sát khí đụng không được, nhìn không thấy, một luồng sát khí bất chợt chấn
động dàn phong linh an tĩnh từ bao lâu nay.

Nàng dùng hàm răng trắng muốt cắn lên bờ môi trắng nhợt, từ từng đứng

dậy bước đến song cửa.

Một nam nhân đen sì đang bước qua song cửa của nàng, hướng về phía

bóng tối vô biên bát ngát tận đầu ánh trăng mà đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.