PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 119

- Điền Linh Tử nếu quả thật sự cảm thấy sống không bằng chết, tại sao

phải đợi đến lúc người khác giết ả?

- Tôi nghĩ ả nhất định cũng như tôi, muốn chết mà chết không được.
- Nếu thật sự muốn chết, luôn luôn có cách.
- “Không có cách, cả một chút phương pháp cũng không có, ác ma đó

căn bản không cấp cho mình cơ hội”. Bạn Bạn thốt - “Y giống như một con
dòi bám trên thân người mình. Có lúc thậm chí còn đục khoét vào da thịt
mình”.

Người nghe cũng bắt đầu nổi da gà đầy mình.
- “Lúc y cao hứng, cỡi trên người tôi, dùng cái chân thúi của y ngoéo giữ

cổ tôi, nửa đêm cỡi tôi đến chỗ không người”. Bạn Bạn kể - “Chỉ cần đi
chậm một chút, là dùng châm đâm tôi liền”.

- Y làm như vậy đang lúc y cao hứng?
- Ừm.
- Còn lúc y không cao hứng?
- “Một khi y có chút không vừa lòng, y lại dẫn tôi cùng y hai người vào

một vòng rào nhốt cừu rất lớn, giữa bảy tám trăm con cừu mập còn hôi thúi
hơn cả heo, bắt tôi lạy những con cừu làm gia gia, thúc thúc, bá bá, má má
của tôi, hơn nữa còn muốn tôi gọi bọn chúng” - Bạn Bạn quẹt nước mắt -
“Có khi y thậm chí còn bắt tôi gọi một tiếng là dập đầu lạy một cái”.

Nghe đến đó, người nghe đã nhịn không được muốn ói.
- “Lúc đó trên dưới toàn thân tôi đều sưng vếu bầm tím, giống như đã

biết thành một con quỷ sống” - Bạn Bạn kể - “Tôi chỉ cầu ông trời thương
tôi, để cho tôi chết sớm”.

- Nhưng nàng còn chưa chết, hơn nữa còn trốn thoát.
- “Đó thật là một kỳ tích” - Bạn Bạn đáp - “Cả chính tôi cũng không

tưởng được, cả nằm mộng cũng kông tưởng được”.

Kỳ tích cũng có thể ngẫu nhiên phát sinh.
- “Tôi vĩnh viễn không quên được, ngày đó là ngày rằm tháng ba”. - Bạn

Bạn thốt - “Giờ ngọ hôm đó, là giờ xử quyết Đinh Trữ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.