PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 260

huống giống như phút giây một xử nam đột nhiên không còn là xử nam
nữa”.

Sau đó nàng dùng một thanh âm vừa thỏa mãn dị thường, vừa suy nhược

dị thường hỏi Vi Hiếu Khách:

- Tình huống hiện giờ ngươi có phải đã hoàn toàn minh bạch?
- Phải.
- Hiện tại bọn ta có phải đã có thể mời Thắng Tam đến đó?
- Phải.
* * * * *
Thắng Tam có lẽ tịnh không phải họ Thắng, cũng không phải xếp hàng

đệ tam, người ta kêu hắn là Thắng Tam chỉ bất quá vì người từng bị hắn
“xử lý” thông thường chỉ có “ba” vật còn “dư” lại.

Ba vật đó là gì?
Qua tay hắn, người bị “xử lý”, tình huống thông thường là - tính mệnh

tiêu tán, đầu tóc trọc lóc, mắt bị móc ra, lưỡi tai đều bị cắt, răng và móng
tay móng chân bị giật ra, da bị lột, tứ chi gãy gọn, thậm chí cả xương cốt
cũng vỡ vụn.

Người như vậy còn có thể có ba thứ còn chừa lại sao? Là ba thứ gì đây?
Không cố định lắm, Thắng Tam muốn chừa lại ba thứ gì thì ba thứ đó

còn dư lại.

Sau khi hắn “xử lý” qua một người, thông thường bảo lưu lại ba thứ cho

người đó.

- “Tâm của ta luôn luôn rất mềm” - Thắng Tam thường nói với người ta -

“Hơn nữa ta không thích đuổi tận giết tuyệt”.

Gã nói - “Không cần biết ta làm chuyện gì, ta đều lưu lại một đường cho

người ta, có lúc ta thậm chí còn lưu lại tới hơn ba thứ”.

Có một lần gã giữ lại cho một người một cọng tóc, một cái răng, một

móng tay, và một cái lỗ mũi.

Thắng Tam nhìn có vẻ là người rất hòa khí, mặt tròn tròn, mỗi khi cười là

híp mắt thành một đường, lúc rảnh rỗi ngoại trừ đọc sách hay đi tản bộ xem
hoa, thích nhất là “nhỏ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.