PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1119

Dương Thiên chẳng bận tâm, kéo tay Tô Nguyệt Nhi rời đi. Nàng biết

Dương Thiên vì mình mới làm vậy, nôi tâm rất cảm động. Nhưng đại sự
trước mắt, nàng không thể chỉ vì thỏa mãn chút ích kỉ trẻ con của mình:

- Dương Thiên, cảm ơn ngươi. Ta nghĩ ngươi nên ở lại bàn việc với sư

phụ cùng các vị trưởng lão khác. Không nên vì ta mà bất hòa với bọn họ.

Dương Thiên lắc đầu:

- Ta đến đây vì ngươi, không phải bọn họ.

Một vị trưởng lão tức giận:

- Dương Thiên, đừng nghĩ mình là Nguyên Anh kỳ tu sĩ liền có thể khinh

thường người khác. Tại đây có hơn 100 Kim Đan kỳ của Thiên Sơn Thánh
Phong, ngươi nên biết điều một chút.

Lão Chưởng môn cùng Tô Nguyệt Nhi thầm hô một tiếng không ổn.

Đáng tiếc đã chậm, bọn hắn chưa kịp nói gì, Dương Thiên thân hình đã
biến mất. Hắn xuất hiện ngay vị trí của tên trưởng lão kia, một tay nắm lấy
cổ nâng cao lên, giọng nói lạnh lùng:

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Mọi người đồng loạt hét lên:

- Dừng tay.

Có vài người đã lấy pháp bảo ra, chuẩn bị động thủ. Dương Thiên khinh

thường nhìn lão Chưởng môn:

- Đây là đạo đãi khách của các ngươi sao?

Lão Chưởng môn cười khổ, nhìn qua đám người trưởng lão:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.