PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1122

Dương Thiên khựng lại, hắn không nhớ mình có yêu cầu gì với Tô

Nguyệt Nhi a. Nàng nói đồng ý nghĩa là gì?

Tuy không hiểu lắm, nhưng Tô Nguyệt Nhi đã nói như vậy chắc hẳn là

chuyện tốt. Tên trưởng lão này, tạm thời tha cho hắn. Nghĩ kĩ, Dương Thiên
hỏi lại Tô Nguyệt Nhi:

- Nguyệt Nhi, ngươi chắc chắn?

Phong lao thì phải theo lao, Tô Nguyệt Nhi gật đầu:

- Đúng vậy, chỉ cần ngươi tha cho hắn.

- Tốt lắm.

Dương Thiên vung tay, tên trưởng lão kia như một bao cát bị ném mạnh

vào tường, phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đất. Hắn làm vẻ mặt vô
tội:

- Lỡ tay, là lỡ tay. Ta không biết hắn yếu như vậy, lần đầu tiên ta gặp một

tên Kim Đan kỳ tu sĩ yếu như hắn a.

Cố ý trêu chọc vài câu, một vài người lén dựng ngón tay giữa với Dương

Thiên, người này tốt xấu gì cũng là Kim Đan trung kỳ, có thể yếu sao. Cách
giải thích duy nhất chính là Dương Thiên quá cường đại, người này hoàn
toàn không có năng lực phản kháng.

Bọn hắn suy nghĩ không sai, lúc ném tên kia ra, Dương Thiên đã tạm

thời phong bế tu vị của hắn. Tuy chỉ trong khoảnh khắc nhưng cũng đủ để
hắn nếm đau khổ. Không những vậy, Dương Thiên còn để lại một ít Thái
Dương chi lực trong kinh mạch của hắn. Nếu tên này tiếp tục tu luyện,
trong vòng một tháng sẽ kích phát hỏa diễm, chết không toàn thay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.