PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1126

được. Với hắn, tên kia chưa bao giờ là một thứ đáng để bận tâm, cùng lắm
chỉ mà một hạt bụi, khi nào cần thì quét đi mà thôi.

Lão Chưởng môn cũng không tiếp tục khuyên ngăn, dường như hắn đã

đoán trước được Dương Thiên sẽ nói như vậy. Hai tay chống vào thành
ghế, đứng dậy:

- Dương Thiên tiểu hữu, ngươi đã nói như vậy, bọn ta cũng sẽ không tiếp

tục miễn cưỡng.

Nghe được câu này, Dương Thiên vui mừng:

- Đã xong rồi sao, vậy ta cáo từ trước.

Nói xong, hắn vội đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài. Nhưng chưa kịp quay

người đã bị lão Chưởng môn gọi yYmxJmO lại:

- Khoan đã.

- Còn có chuyện gì?

Dương Thiên hơi khó chịu, đám người này sao lại phiền phức đến mức

này, không thể nói luôn mổ lần cho xong sao?

- Bọn ta đã không còn việc gì, nhưng Từ sư thúc muốn gặp ngươi.

Có thể để lão Chưởng môn gọi là sư thúc, ngoài vị Nguyên Anh kỳ bí ẩn

kia thì còn có thể là ai.

- Không phải ta đã cho hắn đan dược chữa thương rồi sao, hắn lại muốn

tìm ta làm gì?

Lão Chưởng môn lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.