PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1210

Vội vàng lách người né tránh, hai quyền đầu đấm mạnh vào ngọc châu, một
cước đạp bay viên ngọc châu còn lại. Sở Từ lui về phía sau vài bước.

Giao thủ chỉ diễn ra trong chớp mắt, bất lợi rõ ràng là Sở Từ. Tuy nói

thân thể cùng lực lượng của hắn rất mạnh, nhưng mưa dầm thấm lâu, vết
thương tích tụ liên tục, sẽ đến một lúc hắn không chịu nổi nữa. Ba người
này phối hợp thực sự rất ăn ý, một người hi sinh tạo khoảng trống để hai
người kia tấn công, hai người còn lại canh thời gian chuẩn xác vừa kịp cứu
viện cho người đó. 100 năm kề vai tác chiến, quả nhiên rất lợi hại.

Vấn đề hiện tại của Sở Từ là không có kĩ năng viễn trình công kích. Lực

lượng của hắn chủ yếu đến từ thân thể, Man Chi lực hắn vẫn không sử dụng
được mảy may. Đây là một điểm yếu chí mạng của thần thể, tu vị quá yếu,
hiệu quả sẽ không rõ rệt.

Biết kéo dài thời gian chỉ khiến bản thân lâm vào bất lợi, Sở Từ đành

đưa ra hạ sách cuối cùng. Hắn canh góc độ chuẩn xác, một lần nữa lao lên
tấn công. Ba người đã có chuẩn bị từ trước, lập tức lùi lại một nhịp, huy
động ngọc châu tấn công từ ba góc độ khác nhau.

Dựa vào mức độ hiểu biết lẫn nhau giữa ba người, góc độ tấn công của

ngọc châu đều là góc chết, tầm mắt không quan sát thấy được. Hơn nữa dù
né tránh tốt thế nào thì đều ít nhất phải trúng một viên.

Đúng lúc này, Sở Từ quay mặt lại, đưa tay chụp lấy một viên ngọc châu,

mặc kệ hai viên còn lại đập lên người hắn. Do sớm đã có chuẩn bị, Sở Từ
chỉ bị đập văng vào tường chứ không ngã xuống. Bức tường bị cự lực va
chạm, sụp đổ một mảng lớn. Ho ra vài ngụm máu tươi, Sở Từ đắc ý nhìn ba
người:

- Thiếu một viên, ta xem các ngươi tiếp tục phối hợp như thế nào.

Tên Trúc Cơ kỳ bị cướp mất ngọc châu chỉ nói một tiếng: “Ngu ngốc”.

Ngọc châu trong tay Sở Từ cấp tốc xoay tròn, dường như muốn vọt ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.