PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1211

tay hắn. Đã làm đến bước này, Sở Từ sao có thể cam tâm từ bỏ. Một tay
hắn nắm chặt ngọc châu, tay còn lại tập trung toàn bộ lực lượng cơ thể, một
quyền nện mạnh xuống.

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, khói bụi quét qua Hoa Thi Âm

dù lôi kéo Tiêu Chính Long ra xa khỏi biệt thự cũng vội bịt tai lại. Dù vậy,
tai nàng vẫn nghe thấy tiếng ong ong, đầu óc chấn động một hồi.

Chờ khói bụi tan đi, Sở Từ một lần nữa hiện ra, trên tay hắn còn lại là

những mảnh vụn của ngọc châu. Nụ cười trên mặt càng đậm:

- Muốn đoạt lại sao, đừng hòng.

Ba người cũng đã không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh nữa. Ngọc châu

này là phần thưởng do cống hiến nhiều năm của bọn hắn với Văn gia, là
một món pháp bảo rất có đẳng cấp. Phải qua tế luyện mới sử dụng được.
Loại pháp bảo này so với pháp bảo thông thường còn trân quý hơn một bậc,
uy lực đương nhiên cũng mạnh hơn.

Pháp bảo mạnh như vậy bị Sở Từ một quyền đấm nát, rốt cuộc lực lượng

của hắn mạnh đến mức nào. Trong lòng ba người nổi lên một cảm giác hối
hận, hối hận vì đã đến nơi này. Bây giờ, tứ đệ đã bỏ mình, ba người thân
mình chưa chắc lo được, nói gì đến việc báo thù.

Trong chiến đấu, phân tâm là điều tối kị, Sở Từ lập tức nắm bắt được cơ

hội này. Một quyền vung mạnh về mặt tên Trúc Cơ trung kỳ gần nhất. Hai
người còn lại kịp nhận ra thì đã quá muộn, một quyền nện thẳng vào mặt.
Đứng gần có thể nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn.

Đắc thủ, Sở Từ vội lách người tránh né công kích ập đến từ phía sau.

Thiếu đi một viên ngọc châu, việc né tránh của hắn là khá dễ dàng.

- Lại thêm một tên nữa. Các ngươi nếu đã dám đên đây thì cũng đừng rời

đi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.