PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 129

Diệp Linh vẻ mặt chán nản:

- Tất nhiên, ta trước kia vốn cũng có thể tu luyện đấy. Chỉ là…

Dương Thiên có chút khó hiểu:

- Hình như người đối với chuyện ta là Tu Chân giả không có gì bất ngờ

a?

- Ta từ nhỏ đã tiếp xúc với rất nhiều Tu Chân giả. Hơn nữa cha ta đã tin

tưởng giao ta cho ngươi. Ta có gì phải lo lắng.

Nói xong bốn từ “Giao ta cho ngươi” Diệp Linh liền nhận ra có chút

không phù hợp vội xua tay:

- Không phải vậy. Ý của ta là…

Buông hai 8Ooe1ex tay ra, Diệp Linh cả người liền ngã về phía sau.

Dương Thiên lập tức tung ra một đạo pháp thuật giữ nàng lại, đã nàng biết
hắn cũng không cần phải giấu giiếm.

- Ngươi cũng không cần kích động như vậy. Ta cũng biết là ngươi nói

nhầm. Nhưng ngươi để ta hiểu nhầm một chút cũng không được sao?

Diệp Linh hai má đỏ bừng:

- Ta không có. Ta…

Dương Thiên vội nói:

- Được rồi, ta đây chỉ đùa với ngươi thôi. Hiện tại chúng ta vẫn ở trên

cao đây. Có gì lát nữa hẳn nói.

Diệp Linh cảm thấy có chút mất mát: “Ta đây là bị làm sao vậy. Làm sao

lại có thể nói lung tung như vậy”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.