PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1352

- Đừng đóng kịch nữa, ngươi bỏ đi mấy ngày trước không nói với ta

tiếng nào, ta còn chưa tính sổ với ngươi…

- A, Tuyết nhi, ta chợt nhớ ra có hẹn gặp một người bạn. Gặp lại sau.

Nữ nhân hỏi tội là một sự tình rất đau đầu, Dương Thiên tất nhiên sẽ tìm

cách bỏ trốn. Tần Tuyết nhìn Dương Thiên rời đi, trong lòng dâng lên tư vị
khó hiểu. Nàng có một chuyện rất muốn hỏi hắn, nhưng lời nói cứ lên đến
miệng lại bị nuốt xuống, không cách nào thốt ra được.

Dương Thiên rời khỏi Tần gia, hai mắt nhìn quanh tìm kiếm Tần Chiến.

Hắn định cùng tên kia thảo luận vấn đề nhân sinh. Đáng tiếc, tên kia nghe
thấy danh tiếng của Dương Thiên, sợ đắc tội hắn nên đã sớm bỏ trốn.
Dương Thiên thở dài một hơi, sống trên đời, gặp được người cùng lý tưởng,
cùng hắn đàm đạo là chuyện rất vui vẻ a.

Trở về Thanh Lâm quận, Dương Thiên chưa kịp mở cửa vào nhà thì một

cái lưỡi liềm từ đằng sau đã phóng thẳng về phía cổ hắn. Không cần quay
người lại, Dương Thiên một tay nắm lấy lưỡi liềm, một tay tra chìa khóa
vào cửa để mở. Xong xuôi, hắn bước vào nhà, để lại một câu nói:

- Vào trong đi.

Dương Thiên đi vào trong nhà, theo sau hắn là một thiếu niên. Người

này còn rất trẻ, nhìn qua chỉ khoảng 16, 17, gương mặt lạnh lùng, không
nhìn ra được bất kỳ một tia cảm xúc nào từ đó. Dương Thiên nhíu mày:

- Vô Tình Đạo?

Thiếu niên đáp lại bằng giọng nói bình thản:

- Đúng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.