PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 137

- Ngươi chức vụ đây là chỉ dưới ta, người bình thường phấn đấu mấy

chục năm còn không đạt đến. Tương đương với thượng tướng. Có điều ta
cũng nhắc nhở ngươi, không nên quá lạm dụng quyền lực.

Hắn cũng sợ Dương Thiên lợi dụng thân phận làm bậy, tuy qua điều tra

cảm thấy Dương Thiên tính cách không tệ, nhưng ai biết được hắn có hay
không có ý đồ xấu. Phải biết, vừa gia nhập ám tổ chỉ là Sơ cấp thành viên
rồi mới đến Trung cấp thành viên, Thượng cấp thành viên, Cao cấp thành
viên rồi mới đến thành viên Trung tâm. Trên nữa thì chính là như Diệp Vấn
Thiên, trưởng lão kiêm Phân hội trưởng, phải cống hiến rất nhiều mới lên
đến được. Dương Thiên đáng lẽ không đạt được, có điều tu vị cùng tiềm
lực của hắn hoàn toàn hợp cách.

Dương Thiên cũng gật đầu:

- Tốt, việc này ta biết, ta còn có một việc muốn ngươi giúp đỡ.

- Có việc gì?

- Ta gần đây có nhiều việc bận, nhưng ta vẫn là một sinh viên, ngươi có

thể giúp ta liên hệ với nhà trường để ta có thể “tự do” hay không.

Diệp Vấn Thiên mặt đen lại, loại chuyện nhỏ nhặt này cũng cần hắn đi

làm, phải biết địa vị của hắn sánh ngang với tổng thống một nước. Bất quá
hắn vẫn không từ chối, nhấc điện thoại lên nói vài câu. Xong quay sang
nhìn Dương Thiên:

- Đã đến rồi ngươi cũng ở lại ăn cơm đi. Thưởng thức một chút tài nấu

nướng của Linh nhi.

Dương Thiên tất nhiên không từ chối, hắn vốn cầu còn không được.

- Tất nhiên, dù ngươi có đuổi ta vẫn sẽ mặt dày ở lại a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.