PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1511

Sự kiên nhẫn của Dương Thiên cũng chỉ có giới hạn, hắn đưa tay chỉ nhẹ

một cái. Hai tên kia đồng loại hét thảm rồi ngã xuống đất. Nalno gào to:

- Eren, Niel.

Chạy nhanh về phía hai người, Nalno vội sử dụng những động tác sơ cứu

trên chiến trường. Một hồi sau, hắn đặt thi thể hai đồng bạn xuống, ánh mắt
căm hận nhìn Dương Thiên:

- Ta mặc kệ ngươi là ai. Kẻ nào dám động đến huynh đệ của Nalno ta

đều phải chết.

Những người này sinh ra ở Châu Phi, do hoàn cảnh đưa đầy mà tiến vào

con đường tội ác. Ban đầu có hơn vài trăm người, sau nhiều lần đấu súng
với cảnh sát chỉ còn xót lại hơn hai mươi người, tình cảm vô cùng gắn bó,
so với huynh đệ ruột thịt còn thân thiết hơn. Dương Thiên ra tay sát hại hai
người đã triệt để kích thích bản tính điên cuồng của Nalno. Hiện tại, dù
trước mặt là mưa bom bão đạn hắn cũng sẽ không ngần ngại lao vào báo
thù.

Dương Thiên không phải kẻ hiếu sát, nhưng khi cần thiết, hắn vẫn luôn

ra tay rất dứt khoát. Đám cướp này đã giết hại không ít người, có chết cũng
xứng đáng. Vốn ban đầu hắn định bắt sống giao cho Lưu Ly lập công, bất
quá bọn hắn đã lựa chọn cái chết, Dương Thiên cũng không ngại thành toàn
cho.

Nalno đã sớm vứt bỏ hai khẩu súng ngắn kia qua một bên. Hắn biết súng

ống đối với Dương Thiên chỉ là đồ bỏ. Rút lấy hai thành đoản đao giấu
dưới chân, Nalno làm thủ thế, như con hổ rình mồi chờ đợi sơ hở để tấn
công.

Dương Thiên chống tay xuống ghế đứng lên, cầm theo ly rượu, vừa đi

vừa uống. Dường như Nalno trước mắt chẳng đáng để hắn bận tâm. Dương
Thiên càng lại gần, từng tế bào trên người Nalno càng rung mạnh hơn. Tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.