PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1762

Dương Thiên quát nhẹ một tiếng:

- Ẩn.

Phi Linh Chu nhận lệnh, cả chiếc thuyền dần trong suốt rồi biến mất.

Hạo ca há to miệng, không nói lên lời. Thủ đoạn của Tu Chân giả, mỗi một
lần chứng kiến vẫn khiến hắn bị rung động thật sâu.

Dương Thiên bật cười:

- Đừng ngẩn ra ở đó, mau lên đi.

Nói xong, cả người Dương Thiên phóng lên cao, nhẹ nhàng đáp xuống

trên Phi Linh Chu. Hạo ca còn chưa kịp nói gì, cả người đã bị nâng lên rồi
thả rơi xuống ngay bên cạnh Dương Thiên. Chờ hai người Mã Đạt lên
thuyền, Dương Thiên chỉ tay về phía trận pháp được khắc ở đầu Phi Linh
Chu:

- Đó là trận pháp điều khiển, các ngươi ngồi trong đó, suy nghĩ ra lộ

tuyến, Phi Linh Chu sẽ tự động phi hành đến nơi.

- Để ta.

- Không, ta lớn hơn, việc này phải để ta làm.

- Huynh trưởng phải nhường cho tiểu đệ.

- Ta tuổi tác đã cao, chẳng còn sống được mấy năm. Ngươi còn trẻ, phải

nhường cho ta mới đúng.

- Ngươi hơn ta chưa đến 10 năm, cái gì mà tuổi tác đã cao. Dối trá…

Nhìn hai lão già đã lớn tuổi còn tranh giành nhau như con nít, Hạo ca cố

gắng nhịn cười. Dương Thiên cũng lười quản bọn họ, để lại một câu "theo
ta" rồi đi vào trong. Hạo ca nhanh chóng đi theo phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.