PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2115

Dương Thiên nhún vai:

- Ta nói ba ngày là tính từ lúc này, ngươi đã đồng ý, không được nuốt lời.

Mặt Dược Lăng hơi đỏ lên vì tức giận, nàng hung hăng trừng mắt với

hắn một cái rồi quay đầu chạy đi. Không cần đoán cũng biết nàng đi lấy đồ
nghề để khởi hành ngay lập tức. Chờ bóng dáng Dược Lăng biến mất,
Dương Thiên mới nhìn đến đại tá đang đứng bên cạnh, mỉm cười:

- Quân lính của ngươi thực sự quá chậm chạp, phát tín hiệu lâu như vậy

vẫn chưa tìm đến được.

Đại tá hoảng hốt:

- Ngươi biết?

Dương Thiên đi lại gần, vỗ vai hắn cười nói:

- Yên tâm, ta sẽ mang Dược Lăng đi ngay bây giờ. Tốt nhất ngươi nên ra

lệnh cho bọn hắn đừng đến nửa, bằng không sẽ có những thiệt hại không
cần thiết.

Nói xong, Dương Thiên tùy ý phất tay một cái, trên tường lập tức xuất

hiện mấy chục cái lỗ nhỏ. Đại tá chỉ tay về phía Dương Thiên, run rẩy nói:

- Ngươi, ngươi là Tu Chân Giả?

Dương Thiên cười cười:

- Quân hàm của ngươi cũng khá cao, biết đến chuyện này cũng không có

gì lạ. Vậy ngươi hẳn đã hiểu ra vấn đề?

Đại ta cười khổ, lấy bộ đàm ngang lưng lên miệng, bấm nút màu đỏ rồi

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.