PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2121

Một tiếng nổ khổng lồ vang lên, mặt đất rung chuyển dữ dội. Cột lửa bốc

cao, từng mảnh kim loại bốc cháy văng tung tóe khắp nơi. Dược Lăng ôm
Dương Thiên một lúc vẫn chưa thấy có chuyện gì xảy ra liền mở mắt ra,
quay người nhìn lại phía sau.

Trước mắt nàng là một chiếc máy bay trực thăng đang bốc cháy dữ dội.

Kỳ lạ là hai người nằm cách máy bay chỉ có hơn 10 mét, tại sao vẫn hoàn
hảo không có việc gì. Thậm chí một chút cảm giác nóng bức cũng không
có.

Dược Lăng nhìn xung quanh một lần rồi giật mình, toàn bộ cỏ quanh đây

đều bị lửa từ máy bay đốt cháy. Nhưng trong phạm vi bán kính 2 mét quanh
hai người lại còn nguyên vẹn, dường như có một lớp màn chắn vô hình
khiến ngọn lửa kia không cách nào chạm đến được. Chợt nhớ ra mình vẫn
đang nằm trong lòng Dương Thiên, Dược Lăng vội đẩy hắn ra. Lần này
nàng cũng không trách mắng hắn, chỉ nhanh chóng xoay người lại để che
dấu gương mặt đang nóng bừng lên.

Dương Thiên có chút tiếc nuối, cười nói:

- Vừa nãy rất nguy hiểm, cho nên ta…

Dược Lăng cắt ngang:

- Ta biết, chúng ta đi tiếp đi.

Bỏ lại Dương Thiên vẫn còn đang ngây ra, Dược Lăng đi ngược lại phía

sau, rời khỏi phạm vi lửa cháy, tìm một con đường khác tiếp cận khu rừng.
Rời khỏi cánh đồng, Dược Lăng treo ngược máy ảnh ra sau lưng, theo lối
mòn nhỏ leo lên. Vì con đường này rất nhỏ, lại khá trắc trở, nàng hai tay
phải nắm lấy các khối đá hay sợi dây leo bên cạnh để không ngã.

- Để ta đưa ngươi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.