PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2124

RFJRa0f của người kia không hề có dấu hiệu giảm bớt mà ngày càng
nghiêm trọng. Hơi thở của hắn ngày một yếu đi, gần như tắt hẳn.

Hai mắt Dược Lăng đỏ lên, dường như nhớ ra chuyện gì, nàng vội quay

lại phía sau:

- Dương Thiên, ngươi không phải thần y sao? Chắc chắn ngươi có thể

chữa khỏi cho binh sĩ này phải không?

- Ta…

- Ngươi mau cứu hắn, có bất cứ yêu cầu gì ta cũng sẽ đồng ý.

Hai mắt Dương Thiên sáng lên, hắn chưa nghĩ đến việc này nhưng Dược

Lăng đã nói trước. Câu nói “bất cứ yêu cầu gì” này có giá trị rất lớn a.
Không chút do dự, Dương Thiên liền ngồi xuống, một tay đặt lên đầu binh
sĩ kia, chậm rãi kéo xuống. Tay hắn đi qua đến đâu, vết thương liền dùng
một tốc độ chóng mặt khép lại đến đó. Trong vòng chưa đầy 3 phút, vết
thương trên người binh sĩ kia đã hoàn toàn khỏi hẳn, chỉ là do mất máu quá
nhiều nên vẫn chưa tỉnh lại được.

Dương Thiên phủi tay, vui vẻ nhìn Dược Lăng cười nói:

- Đã xong, người nhất định không được nuốt lời.

Dược Lăng không nghe thấy Dương Thiên đang nói gì, hai mắt nàng mở

to nhìn màn “ảo thuật” vừa mới diễn ra, tinh thần vẫn còn chưa hồi phục
lại. Dương Thiên để tay kế bên lỗ tai nàng vỗ nhẹ một cái, Dược Lăng mới
giật mình bừng tỉnh, hỏi dồn:

- Dương Thiên, sao ngươi làm được chuyện đó?

Sớm biết nàng sẽ hỏi câu này, Dương Thiên tỏ vẻ thần bí:

- Bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.