PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2202

Vừa nghe Tô Nguyệt Nhi nói xong, ký ức “kinh hoàng” về bữa ăn kia lại

ùa về trong tâm trí Dương Thiên. Hắn liên tục lắc đầu:

- Không cần.

Hai mắt Tô Nguyệt Nhi ngấn nước:

- Ta nấu ăn rất kém sao?

Nhìn vẻ ủy khuất của nàng, Dương Thiên vội phủ nhận:

- Không có, ngươi nấu ăn rất ngon. Những món ăn ngon như vậy, không

nên tùy tiện nấu a. Một nhân vật nổi tiếng đã từng nói: “Nếu bạn giỏi một
thứ gì đó, đừng bao giờ làm nó miễn phí”.

- Ta chỉ làm cho một mình ngươi ăn thôi.

- Nguyệt Nhi, ngươi xem, sau này chúng ta đều là người một nhà. Nấu

cho một mình ta ăn thì không được hay cho lắm.

Tô Nguyệt Nhi tỏ vẻ đã hiểu:

- Vậy được, ta cũng sẽ mời các nàng cùng ăn.

Dương Thiên đã có chút sợ, hắn đánh mắt về hai người Thanh Vũ cầu

viện. Hai nàng chỉ cần nhìn mặt Dương Thiên cũng hiểu được phần nào tài
năng nấu ăn “siêu cấp kinh dị”. Thanh Vũ liền đứng ra nói đỡ:

- Chuyện nấu ăn để khi khác hẳn nói, sau này còn có nhiều cơ hội. Ta có

vài chuyện muốn hỏi, tên Huyết Thần kia rốt cuộc là ai lại có thể khiến các
ngươi e sợ như vậy?

Vớ được cọng cỏ cứu mạng, Dương Thiên vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.