PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2312

Trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, Dương

Thiên đã gấp máy, đứng dậy nhìn về đằng xa:

- Đến lúc rồi.

Tô Nguyệt Nhi giật mình hỏi:

- Dương Thiên, ngươi nói đến lúc nghĩa là sao?

Những người còn lại cũng nhìn chằm chằm vào hắn, bọn họ cũng cảm

thấy câu nói kia ẩn chứa hàm ý gì đó. Lý Bàn đã được Dương Thiên thông
báo từ trước, hắn bước đến vỗ vai Dương Thiên:

- Bảo trọng.

Dương Thiên gật đầu rồi quay lại nhìn những người có mặt trong phòng:

- Ta có việc phải đi xa một chuyến.

- Dương Thiên, ngươi…

Dương Thiên đưa tay ngăn cản, hắn lấy ra từ trong người một đống ngọc

giản đưa cho Tô Nguyệt Nhi:

- Mọi thứ các ngươi muốn biết ta đều đã trả lời ở bên trong. Ngươi thay

ta đem chúng giao cho những người còn lại.

Nhận lấy đống ngọc giản từ tay Dương Thiên. Tô Nguyệt Nhi lo lắng

hỏi:

- Chuyến đi này rất nguy hiểm?

Dương Thiên bình thản đáp:

- Là phúc hay là họa, ta cũng không rõ. Nếu là phúc thì tốt, còn nếu là

họa, có tránh cũng không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.