PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2485

- Vân Dương Thôn trước đây rất yên bình, bọn ta chỉ là phàm nhân,

không thể tu luyện. Hằng ngày làm nông, trai tráng lên rừng chặt cây…

- Dừng, nói vào điểm chính, đừng lãng phí thời gian của ta.

Lão giả thở dài:

- Xin lỗi, ta có chút hoài niệm về cuộc sống trước kia. Cách đây 6 tháng,

xung quanh Vân Dương Thôn bất ngờ xuất hiện rất nhiều dã thú. Bọn
chúng rất lạ, chỉ vòng quanh bên ngoài Vân Dương Thôn mà không tấn
công vào trong. Chúng ta rất lo lắng nhưng lại không thể làm gì, mọi con
đường ra ngoài đều đã bị phong tỏa. Một vài người tìm cách trốn ra để yêu
cầu cứu viện, cuối cùng đều không thấy trở về.

- Khoảng một tháng sau, cứ cách vài ngày lại có tu sĩ bên ngoài tìm đến,

nói là nhận được nhiệm vụ gì đó. Bọn ta nghe vậy rất vui vẻ, đã bọn hắn ăn
uống nó say rồi hướng dẫn đường đi khu vực quanh đây. Những người đó
sau khi ra đi cũng đều không thấy trở về.

- Thời gian dần qua, số lượng người đến ngày một nhiều, nhưng tất cả

đều có chung một kết cục, một đi không trở lại. Hôm qua có một vị đạo sĩ
cưỡi phi kiếm đến đây, sau khi hỏi thăm tình hình, hắn liền rời đi, để lại cho
bọn ta vài tấm bùa bảo dán lên cửa. Tối qua, những con dã thú kia bất ngờ
tấn công, bọn ta không kịp trở tay, người dân trong thôn phần lớn đã bị giết.
May mắn là có hầm trú ẩn cùng những tấm bùa kia, bằng không bọn ta đã
sớm không toàn thây.

Dương Thiên cau mày:

- Nói như vậy, những con yêu thú kia chỉ bao vây các ngươi chứ không

tấn công. Nhưng sau khi tên đạo sĩ kia đến, bọn chúng liền đem người
trong thôn tàn sát.

Lão giả nước mắt chảy dài, bi thương nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.