PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2566

Tên kia mặt cười khó coi hơn khóc:

- Đại nhân, tha cho ta đi. Ta đã phải hi sinh cả bảo vật tổ tông nhiều đời

truyền lại mới may mắn sống xót qua đòn tấn công vừa rồi. Lát nữa trở về
nhất định sẽ bị mắng a.

Trong những tu sĩ còn sống sót, đây là kẻ mà Dương Thiên chú ý nhất.

Không vì lý do gì đặc biệt cả, chỉ vì hắn cảm thấy tên này rất thú vị mà
thôi. Dương Thiên vỗ vai tên tu sĩ kia:

- Khi nãy ta thấy ngươi hò hét rất nhiệt tình, nói cái gì mà lợi hại, trang

bức. Vậy nói cho ta nghe một chút, ngươi nghĩ thế nào mới gọi là trang bức
và trang bức để làm gì?

Tên kia còn chưa kịp trả lời, Tiêu Hàn đã hét to:

- Ngươi muốn trêu đùa bọn ta.

Dương Thiên phất tay, tùy tiện đáp:

- Yên lặng, ngươi tốt xấu gì cũng là một trong những kẻ đứng đầu Cực

Linh Môn. Có biết chen ngang câu chuyện của người khác là rất vô lễ hay
không?

- Ngươi…

Dương Thiên bỏ qua Tiêu Hàn, tiếp tục quay lại nói:

- Trả lời câu hỏi của ta đi.

Tên kia run rẩy:

- Ngươi tha cho ta có được không?

- Trả lời xong câu hỏi, ta sẽ để ngươi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.